Từ Triết Phàm bỏ cân và ghế đẩu vào trong giỏ rồi xoay người chuẩn bị đi về. Khi đi ngang qua sạp bán rau thì nhìn thấy một thím đang bán mấy trái dưa chuột còn sót lại, anh nghĩ tới dưa chuột ở nhà hình như vẫn chưa hái được nên lựa mấy trái đem về nhà, định bụng sẽ trộn ăn.
Thím ấy thật tốt bụng, còn cho anh thêm hai trái dưa nữa. Anh cầm lấy rồi bỏ hết vô giỏ, đi thêm vài bước nữa thì vô tình nhìn thấy có mấy cây giống nằm rải rác ở góc tường, hai mắt của Từ Triết Phàm chợt sáng lên.
Trong không gian vẫn còn rất nhiều đất trống nên anh nghĩ nên trồng thêm nhiều loại cây vào trong đó, trong thôn còn rất nhiều cây giống nhưng không dễ để lấy được vì hiện tại cha anh đã trồng hết cây trong vườn rồi, không có lý do nào để vào thôn xin thêm cây giống nữa. Mà cho dù có xin thêm được thì chắc chắn Từ Truyền sẽ hỏi anh lấy thêm để làm cái gì, muốn giải thích thì thật sự quá phiền phức, chuyện sống lại chắc chắn cũng phải nói ra. Sau khi nghĩ kỹ lại, Từ Triết Phàm cảm thấy thà nói ít một chút có lẽ sẽ tốt hơn vì anh muốn sống một cuộc sống yên bình.
Cho nên chỉ còn một cách là đi mua thôi, nhưng vào giờ này thì cây giống không còn bán nhiều nữa. Từ Triết Phàm đã để ý rất lâu rồi mà vẫn chưa gặp được chỗ bán, tình cờ sao lần này anh lại nhìn thấy khiến anh vui mừng khôn xiết.
Người bán cây giống đã lớn tuổi rồi, cây giống bán cũng không được chạy cho lắm nên lúc này ông ấy đang lấy rơm buộc gốc cây lại để đem về.
Từ Triết Phàm chạy tới hỏi: “Ông ơi, đây là cây gì vậy ạ?”
Ông lão nhìn Từ Triết Phàm rồi chậm rãi rãi lời: “Là cây đào.”
Từ Triết Phàm đang có ý định trồng thêm vài cây đào, vui vẻ hỏi: “Ông còn mấy cây vậy ạ? Để cháu lấy hết cho!”
Ông lão nhìn anh có hơi không tin lắm, một thằng nhóc thì mua cây giống để làm cái gì chứ?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT