Xuyên nhanh: Tiểu hoà thượng, ta tới đây.

Chương 1


1 năm


Niên Nguyệt thứ bảy mươi ba*. Nhằm Chánh Nguyệt* tại Cửu Châu. Tương truyền rằng trên Cửu Châu Á Nguyệt tồn tại năm cổ thế lực vô cùng hùng mạnh. Mỗi một thế lực nắm giữ một phương, chia đất Cửu Châu thành sáu Nguyệt mà cai quản.

Sáu Nguyệt này bao gồm Á Ly Nguyệt, Bạch Tức Nguyệt, Nguyên Dương Nguyệt, Dạ Bách Nguyệt , Ỷ Thiên Nguyệt và cuối cùng là Cấm Hy Hắc Nguyệt.

Mỗi Nguyệt tương đương với một giống loài, một môn phái hay cách tu luyện khác nhau. Tuy nhiên việc giao hảo lại rất khắc khe. Chỉ duy nhất có một Nguyệt là ngoại lệ, nó tên là Cấm Hy Hắc Nguyệt. Tại đây có thể chứa đồng bộ hỗn tạp Năm Nguyệt khác nhau, thường được ví như Trung tâm của Cửu Châu Á Nguyệt.

Đây là một Nguyên Nguyệt vô cùng đáng sợ, phần lớn các tu sĩ ở Cửu Châu đều cho rằng nơi này được mệnh danh là đáng sợ nhất vì tồn tại hàng ngàn, hàng vạn các loại Linh thú hiếu chiến, mạnh mẽ. Nhưng chỉ những người mang linh hồn tội lỗi, một thân đẫm máu bước ra từ Nguyệt này mới biết rõ bản chất của nó,... Cấm Hy Hắc Nguyệt không phải là vì linh thú hung ác mà trở nên đáng sợ, tăm tối. Thứ biến nó thành cấm kị của các tu sĩ chính tài nguyên phong phú tồn tại trong nó. Kèm theo những thứ không thể thiếu đó là các cuộc giao dịch đen tối, các sòng bạc của sự liều mạng và những cuộc đấu tranh gây gắt giữa các Võ Nguyên sư được diễn ra thường xuyên không có hồi kết. Mà những thứ đen tối này lại là bàn cân của việc kiếm chác tài nguyên, mục rứa linh hồn, thối nát nhân cách của các thế lực lớn nhưng tự do không ràng buộc đang cư ngụ trong nguyên nguyệt. Đây cũng là điều nổi danh của Cấm Hy Hắc Nguyệt, nguy hiểm và huyền bí nhưng lại tồn tại lực hấp dẫn không hề nhẹ đối với các tu sĩ.

Cấm Hy Hắc Nguyệt chính là thiên đường của kẻ mạnh, nếu chưa đủ mạnh mà đã không biết tự lượng sức, bước chân vào Nguyệt này thì chỉ có chết, chết không toàn thây hoặc hồn phi phách tán, mãi không luân hồi.

Tuy vậy, Cấm Hy Hắc Nguyệt cũng không thoát khỏi vòng tranh đấu tư lợi của ngũ đại thế lực. Nó tồn tại dưới lớp bọc của một Nguyên Nguyệt nhưng thật chất lại là một món mồi câu béo bở kiềm hãm nhau của các đại thế lực. Chỉ cần một thế lực ngo ngoe rục rịch, lập tức một cuộc chiến đỗ máu sẽ diễn ra. Thanh tẩy một đợt cho Cửu Châu Á Nguyệt.

Con người Cửu Châu từ khi sinh ra đã mang trong cơ thể một loại năng lượng kì dị. Có thể trường sinh với thiên địa, tồn tại như một vị thần quyền lực. Nó được gọi là Nguyên lực.Nhưng thiên đạo mở ra cho ta một cánh cửa thì cũng đóng lại của ta một cánh cửa khác. Thiên Đạo vẫn luôn rất công bằng, vì vậy nó đã hạn chế tu sĩ Cửu Châu bằng một nguyên tắc nhất định. Loại năng lượng được cho là tối cao và quyền lực này lại cần phải được bồi dưỡng theo thời gian, mà tài nguyên chính là thứ không thể thiếu trong quá trình tu dưỡng ấy.

Con người Cửu Châu tuy có sức mạnh to lớn nhưng làm sao thoát được Thiên ý. Lão Thiên gia muốn Cửu Châu Á Nguyệt rung chuyển thì nó bắt buộc phải lại lúc rung chuyển! Đó chính là đạo lý của Thiên Đạo.

Không biết tự khi nào, một đoạn thần thoại đột nhiên xuất hiện khiến người người kinh sợ.

Đoạn giai thoại này không dài không ngắn, chỉ vỏn vẹn vài câu:

XÀ THẦN XUẤT THẾ, CỬU CHÂU TẤT VONG.

Nếu như chưa từng có chuyện đó xảy ra, có lẽ tu sĩ Cửu Châu khi nghe đến đoạn truyền thuyết này, cùng lắm chỉ cười cho qua. Mấy ai sẽ tin điều này là thật....

Nhưng thật đáng tiếc thay, Cửu Châu Á Nguyệt từng là một đại lục rộng lớn, mối quan hệ giữa các tộc với nhau không gây gắt như nước với lửa mà là như nước sông với nước suối. Người không phạm ta, ta không phạm người. Thậm chí đến cả Ngũ đại thế lực một tay che trời hiện nay cũng chưa từng cũng tồn tại.

Chỉ là một khoảng thời gian xa xưa, cũng phải cả triệu năm trước. Trên giang hồ xuất hiện một người kì lạ tự xưng là Xà Thần, được xà nhân nuôi lớn, không biết có phải hay không mang mối thù truyền kiếp với nhân loại. Không chỉ giết người vô số mà thậm chí còn cướp đoạt khắp nơi chỉ để thỏa mãn lòng tham không đáy cùng tâm lí vẹn vẹo của y. Đỉnh điểm của sự điên cuồng là trong lúc nhàm chán, y không những thẳng tay phá huy một nửa Cửu Châu Á Nguyệt. Biến vùng đất đó thành bình địa, không một ai có thể tồn tại trong đó quá ba ngày.Mà còn kết hợp với một chủng loại ngoại lai, đánh chiếm Cửu Châu, đi đến đâu, tàn sát người dân vô tội đến đó.

Nhiều lúc, Người Cửu Châu vẫn không thể hiểu hành động của hắn là gì, cũng chẳng bao giờ đoán được suy nghĩ tiềm ẩn trong bộ óc biến thái kia. Chỉ biết rằng, hắn ta muốn chiếm lấy cửu Châu nhưng lại không có hứng thú với nó. Có khi còn cho người ta cảm thấy, hắn muốn phá hủy Châu lục này, bóp nát thế giới của người Cửu Châu.

Dưới sự thống trị tàn độc của một người như vậy tất nhiên sẽ dẫn đến bạo loạn cùng sự đấu tranh của chính đạo. Cả Cửu Châu Á Nguyệt dưới sự dẫn dắt của một vị Phật tử.Tập hợp lại thành một đại quân tiêu diệt ma đầu.

Nhưng họ cũng quá xem thường ma đầu này rồi, một mình hắn lại có thể đánh tan cả một nửa binh đội tinh Nhuệ của Cửu Châu. Dưới tay hắn lại có sự phù trợ của ngoại tộc, cứ theo cái đà đó, đại quân do phật tử dẫn đầu đã rơi vào trạng thái yếu thế hơn.

Vì để giúp cửu Châu Á Nguyệt vượt qua được hiểm cảnh này. Phật tử đã thu thập được tứ đại thánh bảo, dùng thân mình hiến tế. Mượn đi sức mạnh của thiên đạo, đối đầu với đại ma đầu Xà Thần.

Tất nhiên là một cuộc chiến đổ máu đã diễn ra rất khốc liệt, phật tử hi sinh, hồn phi phách tán. Cửu Châu Đại lục cũng chịu thiệt hại không nhỏ. Cả một cửu Châu to lớn, chỉ tồn tại lại không quá một phần tư. Do vậy, Xà Thần đã trở thành một từ cấm không được phép nhắc tới tại cửu châu. Trên Cửu Châu từ đó cũng không còn tồn tại một con xà hay rắn nào nữa.

Vì người Cửu Châu quan niệm, xà trong Xà thần chính là các loại rắn độc, xà yêu thành tinh nuôi. Bọn chúng đã có công nuôi lớn xà thần nên y mới dùng Xà để làm tên.

Và cũng từ đó, Cửu Châu Á Nguyệt bắt đầu tôn sùng phật, dù là khác đạo đi nữa, các tu sĩ vẫn dành cho phật tu một niềm tôn trọng riêng biệt. Đó cũng chính là lời bày tỏ sự biết ơn của Cửu Châu dành cho vị Phật tử vô danh kia.

....

Bây giờ điềm báo đã quay lại, mọi người lại tiếp tục tiêu diệt xà yêu.

Nếu nói trên Cửu Châu không còn bất kì loài rắn nào thì đúng, nhưng nếu nói xà không còn con nào thì sai. Hoàn toàn sai, trên Bách Dạ Nguyệt vẫn còn tồn tại một con bạch xà. Đó chính là con xà của Phật tử Bách Vong thiền tự Nhuận Đức Hạo Hiên.

Một trong ngũ đại thiên tài trong bản xếp hạng của Cấm Hy Hắc Nguyệt. Cũng là niềm tự hào của Bách Vong thiền tự, tông môn nắm giữ quyền cai trị của Dạ Bách Nguyệt.

Vì để diệt trừ hậu họa, các tông môn không quản ngày đêm tụ tập lại. Bắt vị Phật tử Bách Vong thiền tự Nhuận Đức Hạo Hiên chính tay hành quyết bạch xà, sủng vật của y.

Thật ra trước khi có tin tức Xà Thần tái thế, bạch xà của Hạo Hiên phật tử cũng rất nổi tiếng. Bởi độ cưng chiều của Phật tử dành cho nó. Tài nguyên, pháp khí, linh quả, bảo bối.... bất kì những gì nó muốn, phật tử Hạo Hiên cũng chính tay tìm về cho nó. Hầu hạ còn hơn cả ân sư của mình. Mọi người đều từng dị nghị rất nhiều về sủng vật của Phật tử. Nhưng cuối cùng vẫn không ai sử lí quá khắt khe. Một phần vì y là phật tu, không những vậy mà thiên phú còn rất cao. Một phần là vì Bạch xà của y chưa khai linh trí. Nhưng cũng bởi vì vậy, không ít thiếu nữ, tu sĩ từng ao ước được trở thành con bạch xà này.

Giữa một bên là tông môn nuôi mình lớn lên, một bên là một con sủng vật. Người bình thường nào cũng biết lựa chọn gì là tốt nhất. Ai cũng nghĩ Phật tử nhất định sẽ hi sinh bạch xà, bảo vệ địa vị của mình.

Nhưng việc làm của Phật tử Bách Vong thiền tự Nhuận Đức Hạo Hiên lại thẳng tay tát vào mặt bọn họ. Một lần nữa khẳng định, phật tử này vốn không phải người bình thường.

Hắn ngang nhiên bảo vệ bạch xà, phản bội sư môn, không tiếc rơi vào ma đạo. Trở thành yêu tăng người người phỉ nhổ. Đáng cười hơn là hắn, vị Yêu tăng giết người không xuể lại từng là đóa hoa sen trắng thuần khiết nhất, đẹp nhất của Cửu Châu Á Nguyệt thời bấy giờ này. Thật làm người khác vừa yêu vừa hận với sự cố chấp này của hắn.

Cuối cùng vẫn không thể cứu vãn được gì, sư phụ của Phật tử Bách Vong thiền tự Nhuận Đức Hạo Hiên bế quan. Bách Vong thiền tự nén lại sự mất mác, tuyệt tình hạ lệnh. Tru sát phật tử, bảo vệ Cửu Châu. Phật tử Hạo Hiên dù có giỏi đến mấy cũng không thể nào đánh lại hàng vạn tu sĩ. Không lâu sau đã bỏ mình, chỉ là không ai có thể tìm được thi thể hay bạch xà.

Có người nói, bạch xà đã chết rồi vì vốn chủ nhân và sủng vật có kí một khế ước. Chủ chết vật chết, vật chết chủ sống.

Cứ thế sau mười năm, Cửu Châu rốt cuộc cũng bình lặng lại. Chỉ là cậu chuyện về vị Phật tử phản bội sư môn không biết cố ý hay vô tình đã chìm vào quên lãng. Không một ai biết đến sự tồn tại của nó ngoài những người của tầng lớp cao của ngũ đại thế lực.

----------------
Niên Nguyệt thứ bảy mươi ba*. Nhằm Chánh Nguyệt: thời gian giả định, lịch giả định.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play