Trong mắt Tần Dịch hằn lên tia máu! Dường như hận không thể băm thây anh ra làm ngàn mảnh! Đột nhiên hắn đạp mạnh vào thân ghế, khiến cả Diệp Minh và ghế bị đạp ngã xuống đất. Sau đó hắn túm lấy cổ áo Diệp Minh, nhấc người anh lên, chăm chú nhìn anh ở cự ly rất gần, dường như muốn trông cho rõ, người này còn có thể ti tiện bỉ ổi tới mức nào!
Dưới gương mặt thanh tú đẹp đẽ này, nội tâm lại ô uế nhơ nhuốc hơn nước dưới rãnh.
"Em nghĩ em là ai, em tưởng em còn tư cách mặc cả với tôi sao?" Giọng Tần Dịch rét lạnh, gằn từng câu từng chữ qua kẽ răng: "Em tưởng kẻ đê tiện như em đáng giá lắm sao?"
"Tôi chẳng đáng giá nào, nhưng anh bằng lòng lấy còn gì?" Diệp Minh vươn đầu lưỡi, liếm máu tanh nơi khóe miệng, cười nói.
Những lời này đã cắt đứt sợi dây cung cuối cùng trong đầu Tần Dịch, khiến lý trí hắn hoàn toàn sụp đổ, trong lòng chỉ còn lại nỗi hận dâng trào cuồn cuộn! Hắn bóp cổ Diệp Minh, một tay xé áo sơ mi anh, hàng cúc rơi lả tả khắp nơi.
Diệp Minh nhắm chặt mắt lại, không để Tần Dịch thấy sự bi ai trong đôi mắt mình.
Đáng lẽ anh không nên quay về, cuối cùng vẫn không thể bỏ được hắn, nhưng không sao.. anh vẫn còn có thể khiến Tần Dịch tiếp tục hận mình.
..
Tần Dịch giang tay khoác áo lên người, từ tốn chỉnh trang lại y phục, đợi đến khi mặc đồ xong, dường như mới chợt nhớ ra Diệp Minh vẫn còn nằm dưới đất, ánh nhìn khinh rẻ lướt qua cơ thể của Diệp Minh, đột nhiên lấy từ trong túi ra một xấp tiền, hắn không nhìn qua cũng chẳng buồn đếm, ném thẳng lên mặt Diệp Minh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT