Sau khi được điều trị, cơn sốt của Diệp Minh nhanh chóng giảm đi, chỉ là một cơn cảm cúm thông thường, đến cũng nhanh mà đi cũng vội, không bao lâu sau thì anh tỉnh lại.
Anh nằm trên giường bệnh, cảm thấy bụng đói đến mức phát ra tiếng rột rột, đang định rời giường đi kiếm đồ ăn, lại nghe thấy 888 thông báo Tần Dịch đã tới, thế là anh vội gạt ý định này, nằm trên giường làm bộ yếu ớt tiều tụy.
Tần Dịch vừa kết thúc cuộc họp, cả ngày hôm nay hắn cứ thấp thỏm không yên, cho dù đang nghe báo cáo thì trước mắt cũng hiện lên bộ dạng nhợt nhạt khi nằm viện của Diệp Minh, thế là vừa tan họp hắn liền tới thẳng bệnh viện.
Vừa mới vào cửa, liền phát hiện Diệp Minh đã tỉnh lại.
Diệp Minh cũng nhìn thấy Tần Dịch, trong đôi mắt đen lóe lên tia phức tạp, nhưng cũng không mở miệng nói gì.
Tần Dịch nhìn Diệp Minh, ánh nhìn dừng trên bờ môi khô khốc, hắn đi tới rót một cốc nước, đỡ Diệp Minh ngồi dậy, đưa tới bên môi anh.
Ánh mắt Diệp Minh run lên, dường như có nỗi ưu tư gì không thể khống chế mà lóe ra ngoài, anh lặng lẽ nhấp một ngụm nước. Qua hồi lâu mới cất giọng khàn khàn: "Cảm ơn anh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT