Nghe bố Kỷ nói, Bùi Thừa liền minh bạch, có lẽ bố Kỷ có hiểu lầm gì đó anh vội giải thích: “Chú ơi người hiểu lầm rồi, cháu tuy rằng thích Kỷ Thời Vũ, nhưng mà chúng cháu không có yêu sớm.”

Nghe vậy bố Kỷ khó hiểu nhìn anh, biểu tình kia như đang hỏi “Có ý gì”.

Bùi Thừa đem lời vừa nói lặp lại: “Tuy rằng cháu thích Kỷ Thời Vũ nhưng cậu ấy đã nói rằng cậu ấy không thích cháu, hơn nữa cậu ấy nói cậu ấy sẽ không yêu sớm.”

“Thật không?” Bố Kỷ bán tín bán nghi mà nhìn anh.

Bùi Thừa biểu tình chân thành tha thiết gật đầu.

“Nếu đúng là vậy, vậy từ giờ đến trước khi thi đại học, ta muốn cháu không đến tìm con gái của ta nữa.” Bố Kỷ vẻ mặt nghiêm túc nói.

Bùi Thừa không tỏ thái độ.

Anh phản ứng như thế bố Kỷ cũng đoán được trước, ông muốn giở bài tình cảm gia đình ra.

“Cháu có biết thi đại học đối với gia đình bình thường như chúng ta có bao nhiêu quan trọng không?” Bố Kỷ hỏi anh.

Bùi Thừa nhìn về phía bố Kỷ, đại khái cũng hiểu ý tứ trong lời ông nói.

Anh gật đầu trả lời: “Cháu biết.”

Bố Kỷ nhìn anh, nghĩ thầm, biết liền tốt.

“Nếu cháu biết thi đại học đối với Tiểu Vũ quan trọng như nào, chú không hy vọng cháu trở thành nhân tố quấy nhiễu Tiểu Vũ thi đại học.” Bố Kỷ nghiêm túc mà nói.

“Nếu cháu thật sự thích con bé như lời cháu nói.” Nghĩ nghĩ, bố Kỷ bổ sung nói.

Bùi Thừa nhìn ông, trong mắt tựa hồ trộn lẫn vài phần không vui.

Bố Kỷ nhận thấy ánh mắt không vui của Bùi Thừa, tận tình khuyên bảo: “Các cháu hiện tại vẫn còn quá trẻ, không rõ thật sự yêu một người, là mong muốn cô ấy càng ngày càng tốt, mà không phải làm cô ấy thả chậm bước đi để thích ứng với cháu.”

Lần này Bùi Thừa không lựa chọn trầm mặc, thành khẩn thẳng thắn nói ra lời trong lòng: “Chú Kỷ, cháu không có làm cậu ấy thả chậm bước đi để thích ứng với cháu.”

Bố Kỷ nghe Bùi Thừa nói, cảm xúc có chút kích động: “Cậu như thế nào nói không có làm con bé thả chậm bước, tôi vừa mới hỏi thành tích của cậu kết quả đếm ngược. Thành tích Tiểu Vũ không cần tôi nói cậu cũng biết, cậu như vậy chẳng lẽ không liên lụy đến con bé sao?”

Vừa nói xong, bố Kỷ cảm thấy lời nói của ông hơi quá đáng, sợ sẽ tạo ra tâm lý phản nghịch cho Bùi Thừa, vội vàng thả lỏng ngữ khí giải thích: “Có lẽ ý của cháu không phải như vậy, nhưng…..”

Bố Kỷ nói chưa xong đã bị Bùi Thừa đánh gãy lời nói: “Chú Kỷ, chú muốn cháu làm như thế nào, chú cứ nói thẳng đi.”

Bố Kỷ sửng sốt khi nghe Bùi Thừa nói, chần chờ một lúc rồi nói: “Hiện tại cách thời gian kỳ thi đại học diễn ra còn hai tháng, nếu cháu thật tình thích Tiểu vũ, thật sự muốn tốt cho con bé thì trước khi thi đại học, các cháu không được gặp mặt, để tâm tư Tiểu Vũ đặt hết trong học tập.”

Bố Kỷ sợ ông đưa ra yêu cầu này, Bùi Thừa không có cách nào tiếp thu, lập tức tung ra “Nhưng mà”.

“Đến sau khi thi đại học xong, chuyện của các cháu ta sẽ không quản.”

Đưa ra yêu cầu nhưng đồng thời cho họ hy vọng thật đúng chỗ.

Bố Kỷ cảm thấy Bùi Thừa không lập tức đáp ứng, ít ra tâm lý không có bài xích.

Điều bố Kỷ không ngờ tới chính là, Bùi Thừa không chút do dự gật đầu nói: “Được, cháu đồng ý với chú.”

Bố Kỷ cho rằng chính mình nghe lầm, hoặc là Bùi Thừa không hiểu ý tứ của ông, mắ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play