Bố
mẹ Kỷ vừa vào phòng bếp, Kỷ Thời Vũ liền đá và chân Bùi Thừa một cái nữa, bất
quá lần này lực đạo của cô nhẹ hơn nhiều.
“Cậu
suýt chút nữa hại chết tớ rồi.” Kỷ Thời Vũ đến gần Bùi Thừa hạ giọng nói.
“Tớ
cũng đâu biết bố mẹ cậu không biết cậu chuyển lớp đâu.” Bùi Thừa vô tội giải
thích.
“Nhưng
mà chuyện cậu chuyển lớp sao không nói thật với chú và dì?” Bùi Thừa nghi hoặc
hỏi.
“Nếu
là tớ thì không nói, nhưng cậu- một nữ sinh ngoan ngoãn chưa từng nói dối bố mẹ
thì có vấn đề đấy.” Anh nhìn cô nói.
Vừa
nói như vậy, Kỷ Thời Vũ có hai nhân cách theo suy đoán của anh.
Hai
ngày này khi ở chung, anh tựa hồ cũng chưa thấy nhân cách khác của cô xuất
hiện.
Bùi
Thừa nghĩ có lẽ khi Kỷ Thời Vũ gặp nguy hiểm, nhân cách bưu hãn của cô mới xuất
hiện cũng giúp cô thoát khỏi nguy hiểm.
Kỷ
Thời Vũ hướng mặt về phía anh trợn trắng mắt, nói thầm trong lòng nếu không
phải do cậu tôi sẽ chuyển lớp chắc?
Bùi
Thừa một bộ dáng nghĩ ngợi đến xuất thần, Kỷ Thời Vũ không biết anh nghĩ gì
trực tiếp dỗi một câu: “Quản tốt chính mình đi.”
Dứt
lời, cô đi vào phòng bếp.
Lý
do vì sao cô mời Bùi Thừa đến nhà chơi, phải kịp thời giải thích rõ ràng với
mẹ.
Thời
điểm bố mẹ Kỷ thương lượng trong phòng bếp vừa xong, Kỷ Thời Vũ bước vào.
Cô
đi đến trước mặt mẹ Kỷ, nhỏ giọng nói: “Mẹ, con có chuyện muốn nói với mẹ.”
Mẹ
Kỷ nghe vậy lập tức nhìn bố Kỷ, trao đổi ánh mắt.
Hai
người dùng ánh mắt bắt đầu đối thoại không phát ra tiếng.
Mẹ
Kỷ: Không thể nào, Tiểu Vũ không phải là muốn nói với em chuyện con bé có bạn
trai chứ?
Bố
Kỷ: Em đừng lo lắng, trước hết nghe con bé nói đã, phải nhớ không được tức giận
nghe em.
Mẹ
Kỷ gật đầu, sau đó gượng cười hỏi: “Tiểu Vũ có chuyện gì muốn nói với mẹ nào?”
Kỷ
Thời Vũ vẫy vẫy tay với mẹ Kỷ, mẹ Kỷ đi đến bên người cô.
“Mẹ,
có phải mẹ đang cảm thấy kỳ quái với chuyện con mời bạn học nam về nhà ăn cơm,
thậm chí còn mời cậu ấy ở lại nhà chúng ta đúng không?” Kỷ Thời Vũ nói.
Mẹ
Kỷ nhìn cô, trong ánh mắt tỏ vẻ cam chịu.
“Mẹ
còn hoài nghi con yêu sớm đúng không?” Kỷ Thời Vũ lại nói.
Không
ai hiểu mẹ bằng con gái, Kỷ Thời Vũ nói hai ba câu liền đem tiếng lòng mẹ Kỷ
nói ra hết.
Nghe
ngữ khí của con gái khi nói chuyện, chẳng lẽ bà cùng bố bọn trẻ hiểu lầm con
gái?
Như
là sợ người khác nghe được, Kỷ Thời Vũ cố ý hạ giọng: “Mẹ, con nói với mẹ
chuyện này, cậu bạn kia tuy rằng là con trai nhưng mà cậu ấy thích con trai
không có thích nữ sinh, bốn bỏ lên năm có thể xem cậu ấy là bạn học nữ.”
“Con
nói như vậy mẹ có hiểu không?” Dứt lời, Kỷ Thời Vũ lại bổ sung nói.
Mẹ
Kỷ cái hiểu cái không bán tín bán nghi mà gật đầu.
“Hai
đứa thật sự không yêu sớm?” Mẹ Kỷ nghi hoặc hỏi.
Kỷ
Thời Vũ liên tục lắc đầu: “Mẹ, mục tiêu của con là đại học A, làm sao còn có
tâm tư yêu sớm chứ?”
Mẹ
Kỷ lại bán tín bán nghi gật đầu.
Kỷ
Thời Vũ giải thích xong liền ra khỏi phòng bếp.
Sau
khi cô ra khỏi phòng bếp, bố Kỷ vội vàng lôi kéo mẹ Kỷ hỏi chuyện: “Thế nào?
Tiểu Vũ nói thế nào?”
Mẹ
Kỷ nói lại lời như Kỷ Thời Vũ nói với bà: “Tiểu Vũ nói cậu bạn nam kia của con
bé thíc ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).