Tết
Thanh Minh được nghỉ trước một ngày, Bùi Thừa liền nhờ người tra địa chỉ quê
quán của Kỷ Thời Vũ.
Ngày
đầu tiên trong Kỳ nghỉ Tết Thanh Minh, anh ra giá cao thuê một chiếc xe đi đến
Thanh Thành thành phố B.
Bùi
Thừa đến muộn hơn so với Kỷ Thời Vũ, đang ngồi ở trong xe anh nhìn thấy Kỷ Thời
Vũ đứng ở ven đường.
Cho
nên anh vội vàng bảo tài xế dừng xe.
Thẳng
đến khi Kỷ Thời Vũ quẹo vào đường nhỏ, anh mới bước xuống xe.
Sau
đó mới có một màn Kỷ Thời Vũ thấy anh ném đá xuống sông.
Thấy
biểu tình Kỷ Thời Vũ có chút ngốc, khóe miệng Bùi Thừa nhịn không được giơ lên:
“Ôi dào, thật trùng hợp.”
Kỷ
Thời Vũ vừa nghe âm thanh liền nhận ra đó là Bùi Thừa, nhưng lại cảm thấy có
chút khó tin.
Cô
đi tới phía trước với vẻ vẻ mặt ngốc bức, chờ cô nhìn cẩn thận thì đúng thật là
Bùi Thừa.
“Cậu
như thế nào mà tới đây?” Cô khó hiểu hỏi.
Bùi
Thừa nhếch môi cười, nụ cười mang theo ấm áp nói: “Tới đây tìm cậu đó.”
“Bằng
không cậu cho rằng lão tử tới nơi thâm sơn cùng cốc này làm gì?” Anh hỏi.
Kỷ
Thời Vũ còn chưa kịp phản ứng “Bùi Thừa vì cái gì mà lại xuất hiện ở quê cô”
nên không rảnh mà dỗi anh.
“Cậu
tìm được nơi này bằng cách nào?” Cô lại hỏi anh.
Chẳng
lẽ còn cài đặt định vị trong di động của cô?
Kiếp
trước, tính chiếm hữu của Bùi Thừa rất mạnh, cũng từng đặt định vị trong di
động của cô, để anh tùy thời biết � ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).