Con chó này mới hai tháng tuổi, ngoại hình dễ thương nhưng rất tinh ranh, biết nó là do Ổ Vân Vân mang về nên lúc nào nó cũng lăng xăng chạy theo chân cô.
Không chỉ lúc ăn cơm vây quanh bên người Ổ Vân Vân mà lúc cô đi tắm, nó cũng ngoan ngoãn ngồi xổm trước cửa phòng tắm, thường thường kêu ô ô hai tiếng, giống như ra hiệu nó vẫn còn ở đó.
Ổ Vân Vân thật đúng là có thể nói chuyện với chó, cô ở trong phòng tắm nói vọng ra dụ dỗ nó: “Chị sắp xong rồi đây.”
Về phần Trần Việt, anh đem một phần sữa dê còn ấm đặt ở trước mặt nó, nó liền quay đầu nhìn đi chỗ khác, ánh mắt bâng quơ như không quen biết, sau đó lại lập tức cúi đầu uống sữa, không thèm phản ứng gì với anh.
Trần Việt: “…”
Trần Việt không có ý định quá gần gũi với nó, miễn là nó không ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của anh là được, nhưng không ngờ rằng mới ngày đầu tiên nó đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống tính phúc của anh như vậy.
Ban đêm, bọn họ vốn nhốt chú husky nhỏ này ngủ ở phòng khách, nhưng ai biết tên nhóc này lại gõ cửa, nó thật sự biết gõ cửa cơ đấy, dùng móng vuốt để gõ cửa, thỉnh thoảng còn cố gắng gặm cánh cửa, gặm không được liền kêu ô ô lên.
Nghe một hồi lâu giống như nó đang khóc vậy.
Ổ Vân Vân đều đã bò lên giường chuẩn bị đắp chăn đi ngủ, lúc này Trần Việt còn đang ôm cô.
Cô nhìn chằm chằm vào anh nói: “Chủ cửa hàng nói con chó này là do chính cô ấy nuôi từ nhỏ, từ nhỏ nó lớn lên cùng mọi người nên rất dễ thân người. Có lẽ nó không quen ở một mình vào ban đêm... Ồ, không, không thể để nó ngủ một mình, hay chúng ta cho nó vào ngủ cùng đi.”
Trần Việt thấy ánh mắt của cô đã sớm ngo ngoe rục rịch, suýt chút nữa đã đem anh đẩy ra, nên anh đành phải gật đầu đứng dậy.
Ổ Vân Vân v�
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).