Lạc Thải Tư cho rằng mình bị hoa mắt rồi, nàng nhìn thấy một cái nồi thật to từ trên hư không rơi xuống, cái nồi này chính là thứ mà nàng đang chờ sao?
      Cái nồi này dừng trước mặt nàng, sau đó từ bên trong có một thanh niên nhảy ra.
      Nhìn thấy người thanh niên này, cả người Lạc Thải Tư như bị một dòng điện giật tê dại, cả người đều dại ra.
      Đứng trước mặt nàng chính là nam nhân mà nàng ngày nhớ đêm mong, vượt qua vô số hư không, vượt qua hết giới vực này đến giới vực khác để tìm kiếm.
      Từ lúc nào nàng đã tự cho rằng mình là nữ nhân của hắn?
      Là trong khoảng thời gian chung sống ở Tần Lĩnh sơn mạch? Hay là sau khi nàng ghi lại trong quyển nhật ký kia câu “Nam nhân của ta cũng là người Lam gia, đây là đồ của bố chồng ta, ta đương nhiên có thể dùng”.
      Hoặc là bởi vì một trong hai nguyên nhân đó, cũng có thể là cả hai nguyên nhân này, nàng mới nhận ra mình thích nam nhân này, cho nên đối mặt với vô số bà mối đến cửa nhà nàng, nàng đã dứt khoát rời khỏi nhà. VƯợt qua thời không đến tìm kiếm hắn?
      Lạc Thải Tư chậm rãi lắc đầu, cái này đều không phải là nguyên nhân mà nàng thích hắn.
      Có lẽ sau khi ở chung một thời gian ngắn, nàng cảm thấy đây chính là một người nam nhân đặc biệt, cho nên nàng có ấn tượng tốt với hắn. Chính vì vậy, nàng mới có thể lấy dây chuyền của mình đưa cho hắn, mới có thể đưa Cổ Đạo cho hắn nuôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play