“Đúng, chúng ta nhìn thấy.” Thích Hàm Phù vội vàng nói.
Lam Tiểu Bố tiếp tục nói, “Tiên trang Ngôn thị làm xằng làm bậy như thế, làm đủ điều ác, nhưng vẫn khoác cái danh đại thiện nhân bên ngoài. Ha ha, cửu trọng thiên đã nằm trong khống chế của Thánh Nhân, ta tuyệt đối không tin những chuyện mà tiên trang Ngôn thị làm mà không có ai biết đến. Nhưng mà, tiên trang Ngôn thị vẫn tồn tại. Mọi người chỉ biết nhà mình sạch, không quản người khác như thế nào, đây chính là quy tắc ngầm thừa nhận ở cửu trọng thiên tu tiên giới. Chỉ cần không xâm phạm đến lợi ích của mình, có ai quản người khác sống hay chết? Nếu như xâm phạm đến lợi ích cả mình, vậy cho dù là một phần của cửu trọng thiên cũng phải cắt ra.”
Lam Tiểu Bố nói đến đây thì tự giễu nói, “Ha ha, không nói đâu xa, chính là Dược Hương cốc đấy, một vài đệ tử có chút lai lịch đến Dược Hương cốc, cũng dám nói diệt là diệt, diệt đi tông môn có truyền thừa đã lâu. Nếu như không phải thiên địa đột nhiên thay đổi, chuyện của Dược Hương cốc nhất định sẽ không có bất cứ ai quan tâm đến. Trong cửu trọng thiên của Tiên giới này, những tông môn vô tội giống như Dược Hương cốc có biết bao nhiêu? Những tiên môn ác độc như tiên trang Ngôn thị có bao nhiêu chứ?
Không sai, ta sáng lập ra Đại Hoang Tiên Môn, tất nhiên sẽ gặp vô số phiền phức. Nhưng ta vẫn muốn lập ra, trên con đường này có người nào gặp bất bình, bức xúc, nếu như Lam Tiểu Bố ta đã bước lên con đường này, nhất định sẽ đứng ra đòi lại công bằng. Bất kỳ một tông môn nào cũng có khát vọng lớn, lúc ban đầu luôn gặp phải trắc trở khó khăn. Ta hy vọng trong tương lai khi Ngũ Vũ Tiên giới gặp trắc trở, sẽ vẫn vì Đại Hoang Tiên Môn vững vàng mà vượt qua.”
Nói đến đây, Lam Tiểu Bố nhìn vào hư không mênh mông, “Vị tiền bối đã lấy năng lực của mình dung hợp Ngũ Vũ Tiên giới kia, cuối cùng bị người khác đánh lén. Tại sao hắn phải là như vậy? Trên thực tế hắn có làm hay không, những chuyện này đều không liên quan gì đến hắn, hắn vẫn là cường giả đứng đầu trong vũ trụ Hạo Hãn, nhưng hắn vẫn làm.
Có một số việc, cần phải có người làm. Nếu như ngươi không làm, ta không làm, vậy tương lai của Ngũ Vũ Tiên giới này có khác gì cửu trọng thiên? Tâm huyết của vị tiền bối kia, cuối cùng sẽ bị đám người vì tư lợi tiêu hao hết thôi. Đáng tiếc ta không thể chờ đến khi thực lực mạnh hơn mới xây dựng Đại Hoang Tiên Môn, bởi vì lúc đó Đại Hoang Tiên Môn đã không còn thuộc về chúng ta nữa, ta cũng không có cách nào hoàn thành ý định trong lòng mình.”
Lam Tiểu Bố nghĩ đến trước khi mình rời khỏi Địa Cầu, hắn vì không muốn cường giả ngoài hành tinh xâm lấn Địa Cầu, vì muốn Địa Cầu khôi phục bầu trời trong xanh, đã dứt khoát rời khỏi Địa Cầu. Cuối cùng bản thân Địa Cầu đã tự tịnh hóa, chuyện cường giả ngoài hành tinh xâm lấn cũng vì có sự tham gia của hắn mà không xảy ra.
Trong lòng hắn luôn giữ lại một vùng đất, trong lòng có một phần khát vọng, một phần chấp niệm, cho nên mới làm những chuyện này. Nếu không thì, hắn có khác gì những cường giả của cửu trọng thiên đâu? Vì sao Vũ Trụ Duy Mô lại ở trên người hắn? Có lẽ chính vì vùng đất bình yên kia trong lòng hắn, hắn mới có thể đi đến được ngày hôm nay, mới có được Vũ Trụ Duy Mô.
Người thì đều ích kỷ, Lam Tiểu Bố hắn cũng ích kỷ. Nhưng người ích kỷ không nên để lợi ích của mình ở trên một giới, không nên xây dựng lợi ích của mình trên sự sống chết của vô số người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT