Thật giống như biết Lam Tiểu Bố sẽ đến, Thạch Trường Hành đã sớm chờ ở động phủ của hắn ta.
      “Đa tạ Trường Hành Đạo Tôn đã cứu bằng hữu của ta, nếu không cho dù ta giết Lôi Vân Hãn, cũng không làm nên được chuyện gì.” Lam Tiểu Bố nhanh chóng tiến đến chủ động nói tạ ơn.
      Thạch Trường Hành cười cười, “Ngồi đi.”
      Chờ Lam Tiểu Bố ngồi xuống, Thạch Trường Hành rót cho Lam Tiểu Bố một chén trà rồi mới lên tiếng, “Lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi, ngươi hình như chỉ mới bước vào bước đại đạo thứ tư chưa lâu, ngắn ngủi mấy trăm năm, ngươi đã đến bước đại đạo thứ bảy, bàn về thực lực, tuyệt đối không thấp hơn ta. Thạch Trường Hành ta cũng xem như đã trải qua sự đời, nhưng thật sự là lần đầu tiên nhìn thấy người như Lam đạo hữu. Cho nên về sau ngươi cứ gọi ta là Trường Hành đạo hữu đi, nếu không ta sợ ta không chịu nổi.”
      Lam Tiểu Bố cũng không khách sáo, lúc trước hắn đã gọi là Trường Hành đạo hữu rồi, “Trường Hành huynh, vậy thì ta không khách sáo nữa. Mục đích ta đến đây lần này chắc hẳn ngươi cũng biết rồi, Đế Lan tuyệt đối sẽ không bỏ qua, ta muốn lôi kéo Tường Hành huynh liên thủ.”
      Thạch Trường Hành từ tốn nói, “Liên thủ thì cũng được, nhưng nhất định phải đá Thất Trụ Thiên đi. Ngươi chắc hẳn cũng biết, ta và Thất Trụ Thiên hai người chỉ có thể có một. Có hắn không có ta, có ta không có hắn.”
      Lam Tiểu Bố uống một ngụm trà, trong lòng khinh bỉ Thạch Trường Hành, dù sao thì cũng là một Đạo Tôn bước thứ tám, dến nước trà mời hắn cũng không khác gì nước khoáng thật lâu trước kia hắn đã uống, không thơm không hôi, không mặn không ngọt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play