Đỗ Bố và Phương Chi Khuyết mừng rỡ không thôi bước đến, vừa rồi Lam Tiểu Bố đánh Đạo Tổ Thuyên trọng thương, bọn hắn đã nhìn thấy rất rõ ràng. Phương Chi Khuyết biết, từ giờ trở đi, người có thể nắm giữ sinh tử của hắn ta, chỉ có một mình Lam Tiểu Bố.
“Bố gia, ta và Tiểu Đỗ suýt chút nữa bị Lôi Vân Hãn bắt đi, nếu như không có Trường Hành Đạo Tôn ra tay, hai người chúng ta đã sớm bị giết rồi.” Phương Chi Khuyết đầu tiên là nói chuyện của Lôi Vân Hãn ra.
“Con rùa này...” Lam Tiểu Bố đổ mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, ai có thể nghĩ đến Lôi Vân Hãn lại đến. Sau đó hắn lập tức nhìn thấy Thạch Uyển Dung, vội vàng tạ ơn, “Uyển Dung, đa tạ ngươi.”
Thạch Uyển Dung cười cười, “Ta cũng chẳng làm được gì cả, là cha ta làm. Chúc mừng ngươi nhé, Lam đại ca, lại có thể ngăn chặn Thuyên Đạo Tổ, thực lực của ngươi chỉ sợ còn mạnh hơn cha ta.”
Lam Tiểu Bố không nhìn thấy Thạch Trường Hành, biết chắc là bởi vì Thất Trụ Thiên đang ở đây, cho nên hắn ta mới không muốn đến. Bây giờ Đế Lan đã đi rồi, đến lúc đó nhất định bọn người kia sẽ liên thủ đối phó với hắn.
Đạo Tổ Ma Như thế giới không được, đắn đo do dự, không có can đảm, không phải là một người tốt để liên minh, nhưng mà Thạch Trường Hành thì cũng có thể lôi kéo một chút. Còn ân oán giữa Thạch Trường Hành và Thất Trụ Thiên, Lam Tiểu Bố cảm thấy mình có thể hóa giải được.
Quan trọng nhất là, Thất Trụ Thiên đã hiểu rõ phương hướng đại đạo của mình. Nếu đã hiểu rõ phương hướng đại đạo, vậy thì sẽ không cướp Thất Trụ Khai Thiên Thuật của Thạch Trường Hành nữa. Không cướp Thất Trụ Khai Thiên Thuật, vậy thì còn thù hận gì nữa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT