Khi tới lượt tiên môn hai sao của Lam Tiểu Bố thì đã qua hai ba mươi phút. Sau khi trình lệnh bài thân phận của tiên môn lên, Lam Tiểu Bố mới bước vào túi càn khôn Tứ Hải.
      Khi vừa bước vào miệng túi càn khôn Tứ Hải, trong mắt chỉ toàn một màu đen nhánh. Lúc này, Lam Tiểu Bố cảm giác bản thân như bị lột sạch đồ, rồi bị người khác nhìn chằm chằm vậy.
      Lam Tiểu Bố thầm cảm thấy lạnh lẽo, hắn biết bản thân đã làm đúng một chuyện, đó là không mang theo nhẫn trữ vật đi vào. Nếu mang theo nhẫn trữ vật, thì toàn bộ đồ mà hắn tích trữ được sẽ bị phơi bày toàn bộ. Còn chiếc túi trữ vật bên hông hắn cũng chỉ có mấy trăm viên linh thạch hạ phẩm và một ít đan dược cấp thấp mà thôi.
      Nhưng cảm giác lạnh lẽo trong lòng kéo dài không lâu, chỉ khoảng mấy giây liền biến mất không thấy, sau đó Lam Tiểu Bố rơi xuống một nơi đầy đất cát. Lúc này, bóng tối xung quanh đã biến mất toàn bộ, bầu trời mờ mịt, hệt như khói bụi trên địa cầu vậy.
      Trên mảnh đất này không còn ai khác, Lam Tiểu Bố không đi về phía trước ngay lập tức. Hắn đột nhiên chắc chắn, Trâu Tranh của Cửu Châu sơn lấy món pháp bảo này ra để chọn người tiến vào Côn Khư tuyệt đối có mưu đồ khác. Ha ha, tin tưởng sơn môn lớn công bằng thì khác nào tự tìm chuyện phiền muộn vào người.
      Qua một hồi lâu mới xuất hiện vài bóng người, Lam Tiểu Bố thu thần niệm lại chỉ còn phạm vi mười hai dặm, cái phạm vi này chỉ được coi là trung đẳng trong đám tu sĩ Kim Đan cảnh mà thôi. Hắn không dám mở rộng phạm vi thần niệm lên tới hơn trăm dặm, nếu làm vậy thì chủ nhân của pháp bảo núi càn khôn Tứ Hải này sẽ biết thần niệm của hắn mạnh hơn người.
      Tuy Lam Tiểu Bố đã thu phạm vi của thần niệm chỉ còn lại khoảng mười dặm, nhưng cường độ nhìn xa bằng thần niệm của hắn lại không phải tu sĩ Kim Đan cảnh nào cũng có thể so sánh. Hắn nhanh chóng phát hiện có một ít yêu thú đang ẩn núp bên trong đất cát.
      Hắn không dùng thần niệm để xâm nhập sâu vào trong lớp đất cát, chỉ cần dùng thần niệm để cảm ứng khí tức sinh cơ đang chập chờn trên bề mặt đất cát là được. Lam Tiểu Bố tin chắc, nếu chưa đạt tới Hóa Đan cảnh mà muốn cảm nhận được khí tức sinh cơ chập chờn thì rất khó.
      Mà những tu sĩ tiến vào Côn Khư đều là tu sĩ dưới năm mươi tuổi, dưới năm mươi tuổi mà đã đạt Hóa Đan cảnh thì người đó chính là thiên tài trong thiên tài.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play