Dĩ nhiên Nguyên Châu vượt xa cái gọi trăm nghìn dặm, cho dù đi từ Thiên Vân môn tới Côn Khư cũng không biết đã đi qua mấy cái gọi là trăm nghìn dặm kia.
      Nếu như Nguyên Châu này mà giống với Nguyên Châu trong ghi chép của cuốn [Thập Châu ký trên biển] thì e rằng ghi chép có sai sót, mà tác giả viết ra cuốn sách đó sợ rằng đang ghi rằng Côn Khư rộng hơn trăm nghìn dặm, nhưng lại viết nhầm thành Nguyên Châu.
      “Cộng thêm Côn Khư mấy nghìn năm mới mở cửa một lần, cho nên bên trong Côn Khư có vô số bảo vật trân quý, bất kì một món bảo vật nào cũng khiến cho mọi người ở Nguyên Châu phấn đấu cả đời cũng không có được. Mỗi người đều có hy vọng tiến vào Côn Khư, nhưng thực tế, mỗi lần Côn Khư mở cửa đều không thể có nhiều người tiến vào được, nếu không sẽ tạo thành tổn thương cực lớn đối với Côn Khư, khiến cho giới Tu Tiên của Nguyên Châu chúng ta không thể tiến thêm trong tương lai…”
      Lam Tiểu Bố cực kì đồng tình với ý này, Côn Khư chỉ rộng có trăm nghìn dặm, cho dù không được phép phi hành thì một khi có quá nhiều người Tu Tiên tiến vào trong sẽ dẫn tới trình trạng khai thác quá mức, khiến Côn Khư không kịp khôi phục nguyên khí, cuối cùng tương lai sẽ không còn Côn Khư nữa.
      Trâu Tranh tiếp tục nói: “Côn Khư là địa phận của Nguyên Châu, chúng ta hy vọng mỗi tiên môn đều có cơ hội tiến vào Côn Khư. Những tiên môn lớn nhỏ ở Nguyên Châu này đếm không xuể, vì thế chúng ta liền lấy tiêu chuẩn thấp nhất là tiên một một sao, chỉ cần là tiên môn dạt tiêu chuẩn một sao thì đều có khả năng lấy được tư cách vào được Côn Khư. Bởi vì có quá nhiều tiên môn nên chúng ta phải thông qua việc tuyển chọn.
      Phương thức tuyển chọn rất đương giản, ta sẽ sử dụng pháp bảo Động Thiên, tiên môn năm sao có thể phái ra hai mươi người tiến vào, tiên môn bốn sao là tám người, ba sao là bốn người, hai sao là hai người, còn một sao thì chỉ có thể phái ra một người. Những người bước vào pháp bảo Động Thiên của ta tham gia tuyển chọn tuổi tác không không được vượt quá năm mươi tuổi.”
      Lam Tiểu Bố thầm than, địa vị của tiên môn năm sao thật sự rất được ưu ái, hai mươi người tiến vào, so với tiên môn bốn sao còn nhiều hơn gấp đôi. Cũng may tiên môn một sao cũng được một người tiên vào, hắn tin rằng lần tiến vào này cũng chỉ là để tìm được cơ hội tham gia khảo nhiệm mà thôi, chưa chắc đã được thông qua luôn.
      Quả nhiên, Trâu Tranh lập tức bổ sung: “Mười người có thể đi ra khỏi Động Thiên này của ta trước tiên được phép mỗi người mang theo mười người cùng đi vào Côn Khư. Và những người từ mười một cho tới một trăm, mỗi người có thể dẫn theo hai người đi vào Côn Khư. Người từ một trăm linh mộ tới một nghìn, mỗi người có thể dẫn thêm một người tiến vào Côn Khư. Hạn ngạch đó có thể do người tham gia khảo sát lập ra, cũng có thể cấp quyền cho người khác.”
      Lam Tiểu Bố nhìn những người trên quảng trường, đầu người rậm rạp chằng chịt, dùng đơn vị chục nghìn để tính thì có khoảng một nhìn người. Rất nhiều tiên môn tới nơi này để mua nước tương*. Mà danh ngạch mười người thông qua khảo nghiệm đầu tiên có thể mang theo mười người bên cạnh, rõ ràng là chuẩn bị cho thập đại tiên môn năm sao của Nguyên Châu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play