Lam Tiểu Bố nhớ kỹ nội dung trong mười tám mảnh ngọc giản này, thậm chí bao gồm cả ngọc giản mà Luân Hồi Thánh Nhân đã đưa cho hắn. Có lúc tâm phòng bị người không thể không có, khi Luân Hồi Thánh Nhân hợp tác với hắn, vốn có kế hoạch nham hiểm.
      Hắn cũng không tin, trong cái Lục Đạo Niết Bàn này, người khác có thể tìm đến vị trí lạc ấn, mà Lam Tiểu Bố hắn thì không tìm ra được.
      Rời khỏi hẻm núi này, Lam Tiểu Bố dứt khoát ở một nơi trống trải trong Lục Đạo Niết Bàn này cảm ngộ đạo tắc Lục Đạo vụn vặt xung quanh. Theo Lam Tiểu Bố nghĩ, đạo tắc Nhập Luân và đạo tắc Kiến Luân đều dựa vào cảm ngộ ban đầu của Lục Đạo Niết Bàn, chuyện này không thành vấn đề.
      Nhưng Vãng Sinh, Kim Sinh và Lai Sinh là thuộc về chính bản thân hắn, cho nên hắn hoàn toàn có thể thông qua đại đạo của mình mà cảm ngộ. Ai có thể nói, đạo tắc Vãng Sinh, Kim Sinh và Lai Sinh hắn cảm ngộ ra kém hơn đạo tắc Vãng Sinh, Kim Sinh và Lai Sinh ở nơi này?
      Nếu là cảm ngộ đạo tắc Vãng Sinh, Kim Sinh và Lai Sinh, vậy thì bắt đầu từ đạo tắc Vãng Sinh đi. Hắn đã từng trùng sinh một lần, đồng thời giữ lại được ký ức kiếp trước, với hắn mà nói, cả ngộ đạo tắc Vãng Sinh, có lẽ dễ dàng hơn so với người khác.
      Thời điểm ban đầu, Lam Tiểu Bố chỉ cố gắng tạo dựng đạo tắc Vãng Sinh thuộc về mình. Đến sau đó, Lam Tiểu Bố hoàn toàn tiến nhập vào trong việc thôi diễn đạo tắc Vãng Sinh.
      Thời gian từ từ trôi qua, cũng không biết qua bao lâu, một đạo sát ý đáng sợ đánh thức Lam Tiểu Bố còn đang thôi diễn, hắn theo bản năng lách mình qua, lập tức có một đạo sát mang ô quang lướt qua bên tai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play