Lam Tiểu Bố không kinh sợ mà còn vui mừng, năng lực giảo sát của đạo văn Luân Hồi càng mạnh thì lại càng tốt.
Thời gian từ từ trôi qua, Lam Tiểu Bố không biết Luân Hồi Thánh Nhân cảm ngộ đạo tắc Kiến Luân trong Lục Đạo Trì như thế nào. Nhưng cảm ngộ của hắn với đạo văn Luân Hồi đã dừng lại, có đến mấy lần, hắn đều thi triển ra đạo văn Luân Hồi, nhưng sau khi thi triển ra, hắn phát hiện uy lực đều kém xa tường đạo văn Luân Hồi ở đây, chứ đừng nói là đối địch với người khác.
Đạo văn Luân Hồi hắn thi triển ra, chỉ là thông qua đạo tắc Kiến Luân tạo dựng ta pháp tắc Lục Đạo, sau đó dựa vào pháp tắc Lục ĐẠo này cấu thành đạo văn Thôn Phệ.
Đáng tiếc là, uy lực bình thường. Đừng nói là cắn nuốt thần niệm và thần nguyên của người khác, thủ đoạn này của hắn nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản thần niệm của tu sĩ bình thường mà thôi, kém xa thần thông Thất Sát.
Lam Tiểu Bố thở dài, xem ra lý tưởng và hiện thực vẫn có chênh lệch rất lớn.
Ngay khi Lam Tiểu Bố dự định đi tìm đạo tắc Lục Đạo khác trong vùng lạc ấn đạo tắc, hắn đột nhiên nghĩ đến, nếu là đạo văn Luân Hồi, có khi nào có liên quan đến toàn bộ đạo tắc Lục Đạo?
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố lại thi tiển đạo văn Luân Hồi một lần nữa. Khác với trước đó là, lần này hắn thi triển đạo văn Luân Hồi là lấy đạo tắc Nhập Luân làm cơ sở, sau đó thông qua đạo tắc Kiến Luân đánh ra mấy đạo văn sát thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT