Lâm Chính Nhiên buông Giang Tuyết Lỵ ra.
"Lỵ Lỵ, nàng chờ một chút."
Giang Tuyết Lỵ hít hít mũi nói chuyện đứt quãng, thấy hắn buông mình ra liền từ đầu đến cuối đi theo sau lưng hắn: "Chính... Chính Nhiên, đệ đi đâu vậy? Đệ đừng bỏ lại ta."
Lâm Chính Nhiên cười sờ sờ đầu nàng "Ta không bỏ rơi nàng." Đi đến cửa phòng chứa đồ, nhìn thấy cái khóa sắt hơi gỉ sét, dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ.
Khóa sắt liền bộp một tiếng đứt ra.
Lâm Chính Nhiên mở cửa phòng chứa đồ, phát hiện không gian bên trong vẫn rất lớn, đồ vật cũng không nhiều.
Lâm Chính Nhiên quay lại nói: "Bên ngoài vừa mưa xong, gió mát lạnh dễ cảm lạnh, vào trong mà khóc đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play