Cánh Tiên ( Ảo Ảnh) - Tập 3

Chương 7


1 năm

trướctiếp

Laurel ngước nhìn cung điện Mùa Đông khi họ tiến tới trên con đường dốc đứng đột ngột. Từ đằng xa, cô đã thấy những dây nho xanh chống đỡ phần lớn cấu trúc của tòa nhà, nhưng khi đến gần hơn, cô có thể nhìn rõ những mầm non bé xíu mọc ra từ thân dây nho, đan kết vào tảng đá trắng long lanh, bao bọc lấy lâu đài. Laurel chưa bao giờ trông thấy tòa nhà nào sống động đến vậy! Tại đỉnh dốc, họ bước vào một lối đi có mái vòm lớn màu trắng. Mỗi bên đều trải dài những đống đổ nát hoang tàn mà một thời từng là các bức tường tráng lệ. Lúc tất cả bước vào sân trong, Laurel thấy bao quanh mình là rất nhiều tàn tích. Các di vật bị vỡ vụn – từ những bức tượng, đài phun nước cho tới nhiều đoạn tường đã bị hủy hoại – nhô lên một cách vô lý trên bãi cỏ được tỉa tót tuyệt đẹp. Cô chưa từng thấy nơi nào trên toàn cõi Avalon trong tình trạng hư hỏng như vậy. Mọi thứ tại Học viện đều được sửa chữa ngay khi có đổ vỡ, mọi kết cấu đều được bảo trì kỹ càng. Bất cứ nơi nào cô từng đến thăm trong Avalon này cũng đều như vậy cả − ngoại trừ Cung điện. Laurel không thể hình dung được tại sao nữa.
Dẫu vậy, trong cung điện, các tiên vận đồng phục màu trắng cứng ngắc vẫn đang hối hả làm việc, đánh bóng mọi bề mặt và tưới nước hàng trăm cái cây trồng trong những cái bình được làm tay rất tỉ mỉ. Cung điện tạo một cảm giác xa hoa cũng như vẻ gọn gàng thân thuộc, giống như khi Laurel ở Học viện vậy. Cô và Tamani theo Yasmine tới chân một cầu thang rộng lớn. Họ càng bước tới thì không gian càng yên ắng hơn. Đầu tiên, Laurel chỉ nghĩ rằng đây là do độ vang âm thanh mang lại, nhưng ngay khi họ lên tới nửa cầu thang, toàn bộ căn phòng im phăng phắc.
Laurel bạo dạn liếc mắt qua vai. Tamani theo ngay sau cô, tuy nhiên hai bàn tay từng run rẩy rất khẽ lúc trước giờ đây đang siết chặt vào nhau, Laurel có cảm giác như anh đang tự làm đau chính mình. Các vị tiên phục vụ dưới sàn đang nhìn họ chằm chằm, các máy hút bụi và can tưới nước đều được giữ lỏng lẻo trong những bàn tay bất động. Thậm chí các Am fear-faire cũng dừng lại dưới chân cầu thang, khi Yasmine bắt đầu đi lên.
"Chúng ta sẽ tới những căn phòng phía trên của Cung điện Mùa Đông," Tamani thì thầm khe khẽ, giọng đầy căng thẳng. "Không một ai được lên các căn phòng phía trên. Ý anh là, ngoại trừ các tiên Mùa Đông."
Laurel ngước nhìn đầu cầu thang. Thay vì không gian mở vào một tiền sảnh rộng như cô mong đợi thì họ dừng lại trước bộ cửa hai cánh khổng lồ, treo dày đặc các dây nho được mạ vàng một cách nặng nề. Laurel chưa từng trông thấy những cánh cửa lớn như vậy. Chúng có vẻ quá to và nặng so với sức của Yasmine.
Tuy nhiên, tiên nữ trẻ tuổi không hề dừng lại, mà với tay lên chúng. Cô giơ cao hai bàn tay phía trước mặt, lòng bàn tay hướng ra ngoài và thực hiện một động tác đẩy nhẹ nhàng hướng về hai cánh cửa như không thực sự chạm vào. Cử động của cô ấy có tác động hữu hình, như thể có thứ gì đó trong không khí đã đẩy ngược trở lại phía cô bé và dần dần, tiếng cây cỏ sột soạt vang lên, cánh cửa dần trượt mở, chỉ đủ rộng cho từng người đi qua.
Yasmine điềm tĩnh nhìn lại phía Laurel và chờ đợi. Sau thoáng ngập ngừng, Laurel nhẹ nhàng bước qua cửa, còn Tamani thì miễn cưỡng theo sau.
Cảm giác giống như lúc đi bộ dưới tán Cây Thế Giới. Bầu không khí chứa đầy pháp thuật và quyền năng.
"Chúng ta thường không cho phép các tiên khác vào trong phòng lớn phía trên này," Yasmine điềm nhiên nói, "nhưng Jamison cảm thấy có điều gì đó khiến hậu duệ của chúng ta phải đến đây nên đã yêu cầu một cuộc gặp riêng tư mà chỉ các phòng phía trên cao này mới có thể đảm bảo được."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp