Cánh Tiên ( Ảo Ảnh) - Tập 3

Chương 12


1 năm

trướctiếp

Được mẹ động viên, Laurel quyết định rằng chẳng có lý do gì ngăn cản cô không nâng vị trí của Tamani lên nữa. Như một người bạn. Vậy nên vào tối thứ sáu, lần đầu tiên, cô gọi tới chiếc iPhone của anh và hỏi xem anh có muốn đến vào thứ bảy để giúp cô nghiên cứu không, cô muốn tìm ra vài điều. Mẹ cô sẽ không ở nhà vì thứ bảy thường là ngày cửa hàng của bà bận rộn nhất, nhưng bố cô thì có. Đó là một sự khởi đầu. Tiếng chuông cửa vang lên và bố Laurel nói rằng ông sẽ mở cửa. Thường thì không có cách nào để ngăn cản việc đó, nên Laurel quyết định tốt nhất nên hủy bỏ các chiến thuật vào lúc này. Cô liếc qua vai thêm lần nữa, chăm chú quan sát bông hoa của mình trong gương. Nó – toàn bộ bông hoa – đẹp hơn bao giờ hết. Sau khi tên quỷ khổng lồ giật đứt một nắm cánh hoa của cô năm ngoái, cô đã nghĩ nó sẽ không bao giờ mọc được như cũ nữa. Nhưng may mắn thay, bông hoa mới này trông như chưa hề bị tổn thương chút nào. Nó vẫn mang màu xanh thẫm tràn đầy sức sống ở phần giữa, và nhạt dần, đến đầu cánh hoa thì gần như trắng muốt. Các cánh hoa trải rộng ra bốn phía và dù đã biết rõ là thứ gì, cô vẫn cảm thấy chúng giống như những chiếc cánh nhỏ. Tuy đôi lúc thật bất tiện và đáng sợ, nhưng Laurel yêu bông hoa của mình.
Vì vậy, cô cảm thấy không mấy thoải mái khi giới thiệu Tamani với bố trong khi mình đang nở hoa.
Laurel cố gắng dập tắt nỗi lo lắng và điều chỉnh lại sợi dây màu xanh lá của chiếc áo đang được buộc ra sau cổ, rồi cô vuốt lại cái quần lửng trước khi đi tới mở cửa phòng. Cô nghe ngóng vài giây, tới khi thấy tiếng giày của Tamani nhẹ nhàng lên gác. Nếu cô xuống nhà với bông hoa nở tung thế này và phát hiện ra người ấn chuông chỉ đơn giản là một bà hàng xóm lắm chuyện thì lúc đó chẳng khác gì một thảm họa.
Sáng nay, cô đã nhiều lần nghĩ tới việc gọi cho David. Anh đã gửi mail cho cô tối qua để xin lỗi lần nữa nhưng cô vẫn chưa trả lời. Sự thật là Laurel không biết phải nói gì. Khoảng một tiếng trước cô đã nhấc điện thoại lên và quay số. Nhưng trong quá trình thí nghiệm cùng Tamani, cô sẽ không có thời gian giải quyết các vấn đề giữa hai người và cô biết mình sẽ không thể tập trung nếu David đến mà vẫn giữ trạng thái căng thẳng. Mình sẽ gọi cho anh ấy ngay khi Tamani về, cô tự hứa với bản thân như vậy.
Laurel có thể nghe thấy tiếng Tamani và bố cô nói chuyện khi cô bước chầm chậm xuống gác. Nghe hai người nói chuyện với nhau thật kỳ quặc và việc này làm cô cảm thấy rất ghen tỵ. Trong hai năm qua, Tamani từng là bí mật của cô – người đặc biệt của cô. Ngoại trừ vài lần nói chuyện với David, cô chưa từng chia sẻ anh với ai cả. Đôi lúc cô ước rằng mình có thể khiến mọi thứ trở lại như xưa. Khi anh vẫn còn đôi mắt xanh sâu thẳm, mái tóc dài và không mang giày hay quần jean. Khi anh chỉ là của riêng cô thôi.
Cô gần như không nhận thấy cuộc trò chuyện giữa họ đã đột ngột dừng lại. Tất cả các con mắt đều đổ dồn vào cô. "Chào anh," Laurel ngập ngừng vẫy tay.
"Đúng rồi!" Bố cô phấn khích nói lớn. "Nhìn con kìa! Bố không biết con đang nở hoa đấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp