Cánh Tiên ( Ảo Ảnh) - Tập 3

Chương 11


1 năm

trướctiếp

Laurel nhìn ngắm mình trong gương, xem xét khối sưng trên lưng có lớn như cảm giác không, hay đã nở bung ra rồi. Cuối cùng, cô buông xõa mái tóc dài xuống lưng và hy vọng mọi thứ đều ổn thỏa. David đã đến trường sớm nay để họp Hội học sinh, nên Laurel quyết định sẽ đi bộ tới trường và lái xe về cùng anh. Cô liếc nhìn đồng hồ, rồi vội vã xuống nhà. Trên đường ra cửa, Laurel kịp cầm lấy một trái táo trong giỏ luôn đặt trên bàn bếp, cô chào bố mẹ thật lớn và nhanh chóng rảo bước trong ánh nắng sớm mai. "Có cần đi nhờ không?" Một giọng nói vang lên khi chiếc mui trần của Tamani tiến sát bên cô. Laurel tỏ vẻ lưỡng lự. Cô là bạn của anh và cô biết theo lẽ thường thì chẳng có vấn đề gì khi đi cùng xe với anh. Nhưng anh đã tỏ rõ mục đích của mình và cô không muốn khuyến khích anh làm điều đó, hay tồi tệ nhất là lừa dối anh theo cách cô vô tình thực hiên năm ngoái. Dẫu vậy, được ngồi trong chiếc mui trần này cũng tiếp thêm sức sống như đi bộ vậy, mà thậm chí còn tốt hơn, bởi vì cô yêu cảm giác những cơn gió mơn trớn khuôn mặt mình. "Cảm ơn," cô mỉm cười đáp, rồi kéo cánh cửa và ngồi vào trong.
"Công việc pha trộn của em thế nào rồi?" Tamani hỏi cô khi bãi đỗ xe của trường đã hiện ra trong tầm mắt.
"Em đã gần xong mẻ lân tinh thứ hai rồi," Laurel đáp. "Công việc tiến triển khá chậm nhưng em chắc là mình đang làm đúng."
"Thật đúng lúc. Anh có quà cho em đây," Tamani nói, đặt vào tay cô một gói nhỏ bọc vải.
Qua kích cỡ và hình dạng của gói đồ, Laurel có thể đoán đây là quả cầu ánh sáng mà cô yêu cầu. "Cảm ơn anh! Hy vọng là ngày mai em sẽ nở hoa và chúng ta có thể tìm ra nhiều điều đây."
"Vì mọi thứ em cần," anh nói. "Tuy vậy anh vẫn băn khoăn, liệu em có nên thử nghiệm trên các vị tiên thực sự trước không? Ý của anh là, nếu anh hiểu đúng thì em định giữ tế bào thực vật sống và thí nghiệm chất lân tinh trên chúng. Nếu như em thử từng loại một chẳng phải sẽ tốt hơn sao? Không phải anh muốn lên lớp em cách làm một người Pha trộn đâu," Tamani vội vàng nói thêm.
"Không, anh nói đúng," Laurel miễn cưỡng nói và nhớ lại cách David nài nỉ cô uống chất phát quang này. "Chỉ là em không thể đến trường với tình trạng phát sáng được, anh biết ý em là gì mà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp