Tạ Vân biết chắc chắn Chu Ngọc Mai sẽ tỉnh lại cho nên cũng không thèm để ý theo dõi Chu Ngọc Mai nữa, cô tan làm trước một tiếng đồng hồ,vội vàng chạy tới Sở y tế nộp hồ sơ xin mở phòng khám.
.
“Từ bỏ một công việc tốt như thế ở bệnh viện à?”Người trong Sở y tế cảm thấy đầu óc của Tạ Vân có bệnh, vẻ chán ghét trên mặt gần như tràn ra ngoài, nhưng vẫn chiếu theo công việc mà giải quyết cho Tạ Vân, nói: “Sau mười ngày làm việc, thủ tục sẽ hoàn thành, đến lúc có thể lấy giấy phép.
”Mười ngày làm việc vừa đúng hai tuần, việc này cũng không vội vàng được.
…Thời buổi này tuy rằng kế hoạch hóa gia đình đã diễn ra sôi nổi tưng bừng, nhưng những tư tưởng do tổ tiên truyền lại làm sao có thể bị một chính sách hoàn toàn thay đổi được đây?Gia đình trọng nam khinh nữ vẫn chiếm đại đa số.
Nếu thai đầu sinh được con trai, bọn họ nói không chừng sẽ nghe theo sự sắp xếp của chính sách.
Nhưng ngộ nhỡ thai đầu sinh được con gái, đa số mọi người cho dù có mạo hiểm nộp tiền phạt cho việc giáo dục, cũng muốn sinh đứa thứ hai.
Nếu thai thứ hai vẫn là con gái, vậy sẽ sinh tiếp đứa thứ ba, đứa thứ tư…Cải cách mở cửa, trong túi của người dân cũng có nhiều tiền hơn, cho dù có nộp phạt tới “thương gân động cốt” nhưng có rất nhiều người thà rằng thắt lưng buộc bụng cắn răng nộp tiền phạt, còn hơn là không có con cháu nối dõi tông đường.
Tạ Vân không biết chính là, những linh hồn nhỏ bé đi từ nhà xác bệnh viện xuống âm phủ đã nhanh chóng mở rộng nghiệp vụ kinh doanh cho cô.
Rất nhiều người thuộc thế hệ trước đều đặc biệt lo lắng, khi bản thân không sinh được con trai, mỗi ngày đều mong mỏi cái bụng của mình biết tranh giành một chút.
Đến khi bản thân sinh được con trai, thì lại bắt đầu lo lắng con trai và con dâu nhà mình có thể sinh ra con trai hay không! Đợi tới âm phủ rồi, tính cách thích lo lắng không thể thay đổi được, hơn nữa cộng thêm việc không thiếu tiền để xài, không thiếu đồ ăn thức uống, cũng không thiếu chỗ ở, ngay cả cháu trai có thể sinh ra con trai hay không cũng lo lắng, thậm chí còn có người, ngay cả con cháu của gia đình thân thích cũng lo lắng giùm luôn.
Chỉ cần không uống canh mạnh bà, nỗi lo lắng này vẫn không bao giờ quên được.
Những người mới đến nhà mới ở âm phủ, nghe từ người thân và bạn bè của mình truyền miệng rằng có một m Sai chuyên môn phụ trách chuyện đầu thai, hơn nữa ở dương gian còn là một bác sĩ…Trong lòng những lão quỷ đang bị chuyện “nối dõi tông đường” đè nặng lập tức đều bị cám dỗ.
Mặc dù Hương báo mộng có hơi đắt, nhưng bọn họ cũng không phải không mua nổi.
Vào cái đêm khi tin tức này được lan truyền ở âm phủ, đã có rất nhiều lão quỷ báo mộng cho người thân trực hệ của mình ở dương gian.
“Cẩu Đản, bà là bà nội của cháu, cháu còn nhớ rõ không? Cháu là cái đồ không có chí tiến thủ, kết hôn đã được bảy tám năm cũng không để cho vợ của mình mang thai đứa bé, bà ở dưới đã mua một cây gậy làm bằng đá, để sau khi cháu xuống dưới, xem bà có lấy gậy đánh gãy chân của cháu hay không!"“Bà nói cho cháu biết, ở nhà xác của bệnh viện trực thuộc nhà máy cơ khí hạng nặng có một bác sĩ họ Tạ, tên là Tạ Vân, xem bệnh vô sinh vô cùng lợi hại, là thần y đã đăng ký ở âm phủ, cháu nhanh chóng đi gặp cô ấy xin khám bệnh cho bà! Bà ở dưới suối vàng nhìn chằm chằm vào cháu đấy, nếu như cháu không đi khám bệnh, ngày nào bà cũng sẽ báo mộng cho cháu!"Bà cụ vì không để cho nhà mình tuyệt hậu, nên đã lấy hết số tiền dưới đáy hộp của mình ra để mua hương báo mộng.
.