Có chú của Chu Ngọc Mai ở đây, con đường bệnh viện này là không đi được, chỉ có thể tự mở phòng khám riêng thôi.

Trong lòng Tạ Vân hạ quyết tâm, dù sao cô cũng không dự định làm việc ở bệnh viện nữa, nhìn xem nếu có thời gian rảnh thì bắt tay làm xong thủ tục, bản thân có một con đường dự phòng cũng tốt hơn là không có.

Tạ Vân nhàm chán cho tới khi hết giờ làm việc, sau đó xách túi đi tới căn tin của bệnh viện ăn cơm chiều, sau đó về nhà thu thập các loại tài liệu.

Mấy giấy tờ chứng nhận cần thiết để mở phòng khám thì cô có đấy, nhưng vấn đề là, phòng khám này nên mở ở đâu bây giờ? Có lẽ nên tìm một cửa hàng bán lẻ, cũng không thể đưa hết bệnh nhân về nhà được.

Nhà của cô ở trong khu dành cho người nhà của bệnh viện, bệnh nhân đều đến từ bệnh viện, phải tin tưởng vào tay nghề y thuật của cô đến mức nào mới có thể vừa đến cửa bệnh viện đã không bước vào nữa?Tạ Vân chỉnh lý lại số tiền trong tay mà cô đã tự mình tích góp được.

Nếu chỉ mua một cửa hàng nhỏ nhất định sẽ đủ nhưng sau khi mua xong thì không còn dư lại bao nhiêu.

Chu Thắng bị thương, phỏng chừng không bao lâu nữa sẽ trở lại, lỡ như Chu Thắng thật sự mất đi sức lao động, sau này chỗ cần dùng tiền sẽ càng nhiều hơn.

Có những chuyện trong lòng nghĩ mãi chưa ra, Tạ Vân đơn giản sẽ không nghĩ tiếp nữa, cô tiến vào Thái Sơn Phường để nghiên cứu học tập.

Học tập sẽ khiến cho người ta quên đi phiền não.

…Ngày hôm sau, khi đi làm, Tạ Vân mới nghe được tin tức Chu Ngọc Mai sốt cao không lùi đang nằm ở trong phòng cấp cứu.

Cô đã có sự hiểu biết nhất định về uy lực của Thái Sơn Tiểu Ấn, lòng trắc ẩn trỗi dậy, cô thu lại âm khí của Thái Sơn Tiểu Ấn trên người của Chu Ngọc Mai.

Ý định ban đầu của cô cũng chỉ khiến cho Chu Ngọc Mai chịu chút đau khổ, chứ không thật sự có ý định muốn lấy mạng của cô ta.

Ngộ nhỡ Chu Ngọc Mai đến âm phủ cáo trạng cô lạm dụng chức quyền thì phải làm sao bây giờ?Hay là chia một chút âm khí còn sót lại ở trên người của Chu Ngọc Mai cho người chú Chu Lương Tài của cô ta nhỉ? Bọn họ đều là người của nhà họ Chu, có bệnh thì phải ở cùng nhau, nằm ngay ngắn trong phòng cấp cứu, còn có thể diễn một tiết mục tình cảm chú cháu sâu đậm nữa.

Chu Lương Tài sẵn lòng mang công việc của người khác sắp xếp cho cháu gái của ông ta, không biết ông ta có đồng ý vì đứa cháu gái này mà chia sẻ phần nào ốm đau hay không ha?Trong lòng Tạ Vân suy nghĩ một hồi, nhưng cuối cùng cũng không có bất kỳ hành động nào, bởi vì nơi làm việc của cô cách văn phòng của viện trưởng một khoảng cách, cô cũng lười chạy tới đó để gặp Chu Lương Tài.

Đều làm việc trong cùng một bệnh viện, cúi đầu không thấy ngẩng đầu không gặp, sau này có gặp lại Chu Lương Tài thì bố trí cho ông ta là được rồi.

….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play