Buổi chiều ba người tiếp tục tìm vài xưởng may có giá cả tương đối tốt, sau đó quay về nhà nghỉ. Bọn họ gặp hai người Hàn Đức Nghĩa ở cửa, sắc mặt Mã Phi Dược rất không tốt, lúc nhìn Cố Nhị Tuệ còn mang theo tức giận. 
Cố Nhị Tuệ xem như không nhìn thấy, trở về phòng với Cố Học Cường. Hàn Đức Nghĩa nói chuyện với Cố Kiến Quốc ở ngoài, ông ấy nói lần này sẽ nhập giày về bán. Cố Kiến Quốc cảm thấy giày cũng tốt, thị trường cũng không nhỏ hơn so với quần áo bao nhiêu.
Hai nhà đều đã có ý định nhập hàng gì, ngày hôm sau trực tiếp đi đến xưởng lấy. Lần này mấy người Cố Kiến Quốc nhập 100 cái áo khoác da nam, 100 áo khoác nỉ kiểu nữ, bán thử thăm dò thị trường trước.
Sau khi lấy hàng hóa xong, Cố Nhị Tuệ mới chân chính biết đi nhập hàng có biết bai nhiêu vất vả. Hai bao hàng lớn, Cố Kiến Quốc và Cố Học Cường khiêng đến nhà nghỉ, mệt đến nỗi đầu đầy mồ hôi. Sau bọn họ cũng không rời nhà nghỉ, mãi cho đến ngày hôm sau đi đến nhà ga. Còn may là hàng có thể gửi vận chuyển, nếu không bọn họ còn phải canh giữ không được rời nửa bước.
Về đến Lật Châu xuống xe lửa đi lấy hàng, Cố Học Cường và Cố Nhị Tuệ canh hàng hóa, Cố Kiến Quốc về nhà mượn xe ba bánh đến kéo về nhà.
Lần nhập hàng này phải mất 7 ngày, nếu quy ra thời gian thì chi phí rất cao. Đây là lý do mà nhiều người không đến phương nam nhập hàng.
Không nói đến chuyện mỗi lần đi nhập hàng phải mất 7 ngày mà trên đường đi còn rất nguy hiểm. Đi xe lửa thì tốt hơn một chút, chỉ cần cẩn thận giữ tiền không để bị trộm là được, nếu ngồi xe vận tải thì phải phòng cướp đường nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play