Sau khi đến Lật Châu làm buôn bán, Cố Nhị Tuệ cũng gặp nhiều người cũng gặp nhiều chuyện, tầm nhìn cũng mở mang rất nhiều, thật sự Chu Ngọc Kiều bây giờ cô cũng không thèm để vào trong mắt.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn thoáng qua chân trần, mặt vặn vẹo của Chu Ngọc Kiều, Cố Nhị Tuệ xoay người rời đi. Cô nói với chính mình, về sau bất kể có tức giận đến cỡ nào cũng không thể nổi giận với người khác ở bên ngoài, quá xấu.
Mấy người Cố Tư Tình vội vàng đuổi theo Cố Nhị Tuệ, sau đó cẩn thận nhìn cô. Cố Nhị Tuệ cảm nhận được ánh mắt của mọi người, cười một tiếng nói: “Sao lại nhìn chị như vậy? Chị không có việc gì?”
Cố Tư Tình giơ ngón tay cái về phía Cố Nhị Tuệ, chị hai của nàng không giống với cô nương bình thường khác. Nếu một cô gái khác gặp loại chuyện như vậy ít nhất cũng tức giận phẫn nộ, nhưng nhìn chị hai giống như chưa có chuyện gì phát sinh.
Chu Ngọc Kiều nhìn Cố Nhị Tuệ giống như không có việc gì rời đi, đôi mắt phẫn nộ như muốn bốc hỏa. Nhưng cô ta không thể đuổi theo đánh chửi, ba cô ta cũng đã cảnh cáo, không được đi tìm người Cố gia kiếm chuyện. Bởi vì bí thư Trương cũng đã cảnh cáo ba cô ta.
Nếu như vậy đã buông tha cho Cố Nhị tuệ, cô ta lại không nuốt trôi cơn tức này.
“Kiều Kiều, bạn bỏ qua cho cô ta như vậy sao?” bạn thân thứ nhất của Chu Ngọc Kiều vờ như tức giận hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT