Đã nói mang bọn nhỏ đi vườn bách thú, dĩ nhiên Cố Kiến Quốc sẽ không nuốt lời. Bởi vì đi cùng Trương Minh Lợi đến, nên ông ta cũng mang theo mấy đứa nhỏ đi tìm Trương Minh Lợi trước, hỏi xem anh ta có đi hay không.
Đến phòng chơi bóng bàn, con trai Trương Minh Lợi - Trương Tiểu Cường, đang chơi bóng bàn với một người cũng gần bằng tuổi. Qua ánh mắt của Cố Tư Tình, Trương Tiểu Cường rất khỏe, ít nhất mỗi lần bóng bay tới cũng có thể tiếp được.
Nhìn thấy mấy người bọn họ, Trương Minh Lợi đi tới nói với Cố Kiến Quốc: “Huấn luyện viên đã xem qua đứa trẻ rồi sao?”
Thấy Cố Kiến Quốc gật đầu anh ta hỏi tiếp: “Huấn Luyện viên nói sao?”
Cố Kiến Quốc cười cười, “Huấn luyện viên nói có thể thi vào trường được.” Ông ấy cũng không có thói quen cũng khoe khoang con cái khắp nơi.
“Huấn luyện viên cũng nói Tiểu Cường nhà tôi không tồi, sang năm đến thời điểm mùa hè chiêu sinh thì tham gia thi vào trường.” Trên mặt Trương Minh Lợi mang theo tự hào, “Nửa năm nay phải để cho nó luyện tập thật tốt.”
“Tôi cũng thấy con của anh cũng không tồi.” Cố Kiến Quốc không biết có nên nói chuyện huấn luyện viên bảo Tam Tĩnh qua năm tham gia thi tuyển ngay hay không. Nói ra giống như đang khoe khoang, rất đả kích người ta. Cùng nhau đến, nếu không nói thì cũng không được, tin tức này còn rất quan trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT