Lăng Bình Anh nghe mẹ Phạm khóc lóc kể lể, tỏ ra cũng đồng cảm, trong lòng lại cảm thấy vui vẻ, đồng thời lập tức trong đầu nảy ra một ý tưởng.
Bà ấy nói: “Cô ấy xác thật làm không đúng, dù thế nào đi nữa thì con trai của chị vẫn là học sinh cấp 3, còn là một đứa trẻ chưa đủ tuổi thành niên, cô ấy làm như vậy là hủy hoại cuộc đời của nó.”
Mẹ Phạm nghe được lời này thì lập tức bắt lấy tay của Lăng Bình Anh, hưng phấn nói: “Đúng vậy! Tiểu Ba nhà chúng tôi đến Bắc Kinh tìm cô ấy, có thể là sai, nhưng đó là bởi vì thích sách của cô ấy! Bây giờ chân của tiểu Ba bị gãy, cô ta không chỉ có mặc kệ mà còn cho luật sư đến đây, ở đâu lại có người ức hiếp người khác như vậy chứ?”
“Đúng vậy,” Lăng Bình Anh vỗ tay mẹ Mẫu nói: “Chúng ta không thể bỏ qua hành vi vô trách nhiệm của cô ấy như vậy., để tránh cho việc có nhiều người trẻ tuổi đi vào vết xe đổ giống con trai của chị”
Mẹ Mẫu không quan tâm liệu sau này người khác có giống con trai của bà ấy hay không. Điều mà bà quan tâm là tương lai của con trai mình. Bị gãy xương phải nằm mất 100 ngày, là ba tháng, đến lúc đó con trai của bà ấy cho dù có thể kịp thi đại học nhưng có khả năng rất lớn là không thi đậu.
Thi không đậu đại học thì phải làm sao đây? Bây giờ vào nhà máy đã không dễ dàng, để con trai tiếp quản việc của hai vợ chồng họ nhưng họ cũng còn trẻ, không thể nghỉ hưu bây giờ được.
Lúc này, Lăng Bình Anh lại nói: “Chúng ta có thể làm như thế này, có thể lên án hành vi vô trách nhiệm của cô ấy trên báo, để dư luận buộc cô ấy phải chịu trách nhiệm với con trai của chị.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT