Ăn cơm xong, Cố Tư Tình liền đi về phòng tiếp tục gõ bàn phím, một khi bắt tay vào viết thì cũng quên mất thời gian, cho đến khi chuông điện thoại di động vang lên cô mới thoát khỏi dòng suy nghĩ.
Vừa nhìn đồng hồ hơn 10 giờ, tay và cổ hơi nhức. Sau khi nghe máy, nghe giọng của Hàn Chính Bình hỏi, “Ngủ chưa?”
Cố Tư Tình đứng lên vặn cổ cứng nhắc của mình nói: “Vẫn chưa, tối nay chắc sẽ rất muộn, em đã bắt đầu viết tiểu thuyết của mình rồi.”
Hàn Chính Bình nghe xong cũng không bảo cô đi nghỉ ngơi sớm, anh biết việc sáng tác cũng giống như anh ấy làm thí nghiệm vậy, cảm hứng tới là không thể dừng lại được. Anh ấy chỉ dặn đừng để bản thận quá mệt, rồi cúp máy, sợ ảnh hưởng đến cô.
Cố Tư Tình rót cho mình ly trà, vừa uống vừa đi đi lại lại trong phòng, để thả lỏng cơ bắp cứng ngắc của mình, sau đó ngồi xuống tiếp tục viết, cho đến khoảng 2 giờ sáng mới kết thúc. Ngày hôm sau thức đậy đã hơn 10 giờ.
Ăn đơn giản gì đó, nhớ đến Hạ Oánh đã nói chuyện Khúc An Di và Chu Quốc Nguyên đã chia tay, liền gọi điện thoại hẹn KHúc An Di cùng nhau ăn cơm trưa.
Lúc gặp nhau, Khúc An Di mặc một chiếc áo khoác màu đỏ, buộc tóc đuôi ngựa cao, trên mặt nở nụ cười thật tươi. Tuy gầy hơn trước rất nhiều nhưng nhìn rất năng động, điều này khiến cho cô nhẹ nhõm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT