Có một số người dù bản thân đã phạm lỗi lớn đến mức nào cũng không bao giờ cảm thấy tội lỗi. Sẽ không tự kiểm điểm bản thân, chỉ biết tìm lý do bào chữa cho hành vi của mình, luôn tìm lý do giải thích hợp lý cho việc mình làm.
Bây giờ Kỷ Lương Bình đang là như vậy, ông ấy cũng không cảm thấy mình sai.
Trên đời này, mọi việc đều không thể theo quy tắc được, thực tế còn có nhiều quy tắc ngầm. Giống như việc phân bổ việc làm này, nếu gia đình có quan hệ thì sẽ được sắp xếp cho một việc tốt hơn. Đây là đạo lí đối nhân xử thế.
Mà bây giờ không thể sắp xếp cho Quan Vân tâm đến làm việc ở đài truyền hình, cũng không phải là lỗi của ông ta. Là do Quan Vân Tâm tìm ông ấy trước, quyến rũ dụ dỗ ông ta, hơn nữa ông ấy cũng đã từng từ chối. Chính là Quan Vân Tâm nhất định phải đến đài truyền hình đi làm.
Về phần cái giá mà cô đã trả, thì đó là do cô tự nguyện, dù là ông ấy hay Lôi Ngạn Bân đều không có ép buộc cô. Hơn nữa, đàn ông và phụ nữ ngủ với nhau, không chỉ có đàn ông mới tận hưởng.
Tự nhủ với bản thân một lúc lâu, Kỷ Lương Bình cảm thấy mình không có sai. Ông ấy nhấc điện thoại, gọi đến quản lý ký túc xá nói mình là người nhà của Quan Vân Tâm, nhờ gọi cô ấy nghe điện thoại.
Sau khi đầu dây kết nối, Kỷ Lương Bình nói: “Một tiếng nữa gặp nhau ở quán cà phê Vân Sơn trên đường Trung Sơn, nói chuyện công việc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT