“Đại ca, chúng tôi chính là nhất thời xúc động, chúng tôi biết sai rồi, không cần báo cảnh sát.” Người trẻ tuổi vừa nghe báo cảnh sát, vội vàng xin tha.
Thật ra bọn họ căn bản không biết Triệu Hương Linh làm cái gì. Ngày thường bọn họ cùng Ngô Đại Phi là bạn tốt, bình thường kéo bè kéo lũ đánh nhau là chuyện thường, Lần này Ngô Đại Phi gọi một tiếng, bọn họ cái gì cũng không hỏi, liền cưỡi xe đến đây.
Vốn dĩ bọn họ nghĩ, bên ngoài bọn họ có nhiều người, đánh thì đánh. Không nghĩ đến người ta so với bọn họ đánh rất lợi hại, một cô nương xinh đẹp giơ tay đánh cũng không nương tay.
“Khinh thường chúng tôi dễ khi dễ, các người muốn tới thì tới, muốn đi thì đi? Cố Kiến Quốc nhận điếu thuốc đã đốt từ Hàn Đức Nghĩa, một bộ dáng quyết không để yên cho bọn họ.
“Vậy các người muốn làm gì bây giờ?” Ngô Đại Phi nói.
Hàn Đức Nghĩa ngậm điếu thuốc hừ một tiếng, “Một đám tuổi trẻ khỏe mạnh, không làm việc đàng hoàng, đi đánh nhau như vậy, cha mẹ các người có biết hay không? Lãnh đạo có biết không? Các người nếu dùng một thân sức lực này vào công việc thì thật tốt….”
Hàn Đức Nghĩa bùm bùm dạy dỗ một trận, sau đó cùng Cố Kiến QUốc liếc nhau, nói: “Lần này, sẽ tha cho các người, nếu lại có lần sau, chúng tôi cũng sẽ không nương tay."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT