Mỗi đứa trẻ đều là thiên thần, nhìn thấy chúng bạn sẽ không nhịn được mềm lòng, mỉm cười dịu dàng. Vương nguyệt Cúc nhìn ba đứa bé, nụ cười trên mặt chưa từng tắt.
“Con nhìn xem, mắt to, mũi miệng đều đẹp.” Vương Nguyệt Cúc cười khen ba đứa bé, Diệp Trì không biết nên trả lời bà ấy thế nào. Ba đứa nhỏ đều nhắm mắt lại, mặt nhăn nheo, làm sao có thể thấy được mắt, mũi và miệng đều đẹp chứ?
Tuy nhiên, dù đẹp hay không, nhìn thấy bọn nhỏ thì cảm thấy rất vui vẻ.
“Nghĩ ra biệt danh trước đi.” Vương Nguyệt Cúc lại nói.
Diệp Trì nhìn về hướng Cố Nhất Mẫn, trước đây cô đã suy nghĩ ra rất nhiều biệt danh.
“Hai anh trai gọi là Tá Tá, Hữu Hữu, em gái gọi là Bối Bối đi, bảo bối.” Cố Nhất Mẫn nói.
Ba đứa trẻ đều có biệt danh, Vương Nguyệt Cúc có thời gian rảnh liền thêu tên của ba đứa trẻ trên chăn và quần áo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play