Cố Tư Tình nghe tiếng động bên ngoài, đoán kỹ sư Kiều rời đi, mở cửa thò đầu nhìn ra ngoài, Hàn Chính Bình nhìn thấy vậy liền nói: “Anh ta đi rồi, ra ngoài đi.
Cố Tư Tình đi đến bàn làm việc của anh ấy ngồi xuống trước, nhìn sắc mặt không vui của anh liền nói: “Có phải rất đáng tiếc khi để kỹ sư Kiều từ chức đúng không?”
Hàn Chính Bình ừ một tiếng, đưa tay nắm lấy bàn tay cô bỏ vào lòng bàn tay của mình. Tay cô rất đẹp, ngón tay thon dài, làn da trắng nõn mềm mại, vừa cầm ở trong tay thì trong đầu anh ấy liền xuất hiện một từ - mềm mại không xương.
“Mọi đều phải trả giá cho sai lầm của mình,” Hàn Chính Bình nhẹ nhàng nói, “Kỹ sư Kiều có vẻ là vô tội, nhưng Kiều Ức Đan là do anh ấy nuôi dạy, anh cả như cha, con cái không tốt thì đó là lỗi của cha.”
Cố Tư Tình thở dài, thật sự bản chất con người rất phức tạp, cha mẹ ngay thẳng sinh ra một đứa con âm hiểm xảo ra không phải không có. Hơn nữa, kỹ sư Kiều có xuất thân bình thường, có thể đi du học để trở thành nhà khoa học, chắc chắn phần lớn thời gian của anh ấy là cho việc học tập và nghiên cứu. Có thể nuôi em gái trưởng thàng cũng đã rất tốt rồi.
Nhưng Hàn Chính Bình nói cũng không sai, nuôi mà không dạy dỗ là lỗi của người làm cha. Cho nên, tuy cùng là một câu chuyện nhưng phụ thuộc vào góc độ mà bạn nhìn vào nó.
“Em muốn khi nào đi Hong Kong?” Hàn Chính Bình nói sang chuyện khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT