Ngày xưa thanh mai trúc mã, ngày sau nước chảy hoa rơi. 
Cố Tư Tình ngẫm nghĩ câu này một lúc, đây có phải là lời tuyên chuyến không? Nhưng xét đến hành vi trước đây của Kiều Ức Đan, thì cô ta dường như không phải là người bốc đồng như vậy!
Dù thế nào đi chăng nữa, người ta đã nói thẳng vào mặt mình rồi, nếu không chống trả thì không biết sau này đối phương sẽ làm ra những chuyện còn ghê tởm đến mức nào nữa.
“Cô lớn lên ở nước ngoài đúng không?” Cố Tư Tình vẫn giữ nụ cười trên mặt, làm như cô không nghe thấy những lời vừa rồi. 
Kiều Ức Đan cau mày, “Không, lên cấp 2 tôi mới đến Mỹ.” 
“À, vậy cũng được tính là có tiếp thu giáo dục của Trung Quốc rồi, không biết cô có từng nghe qua một câu chuyện ngụ ngôn này chưa.” Cố Tư Tình cười hỏi, dường như đang cùng người ta thảo luận kiến thức vậy. 
Kiều Ức Đan không biết cô đang bán loại thuốc gì trong hồ lô nhưng vẫn theo lời cô ấy mà hỏi: “Chuyện ngụ ngôn gì chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play