Chu Khánh Phân đem áo phao lông vũ cởi ra, cẩn thận xếp lại, nói: ‘Một cái áo lông vũ này bán 55 đồng, anh nói họ có thể kiếm lời được bao nhiêu tiền? Em cảm thấy ít nhất kiếm được từ 10-20 đồng tiền, vậy mấy ngày nay bọn họ kiếm được không ít đâu."
Khâu Vĩ Quang uống rượu có hơi nhiều, mơ mơ màng màng muốn ngủ, cũng không có tâm tình trả lời.
Chu Khánh Phân cũng chưa để ông ta đáp lời, lại nói tiếp: “Hiện tại chính sách mở ra, quốc gia đều cho phép kinh doanh tư nhân, buôn bán cũng không mất mặt. Đừng nói làm như thế nào, có thể sống tốt mỗi ngày chính là bản lĩnh.”
Nói xong, bà ấy quay đầu thấy Khâu Vĩ Quang đã ngủ rồi. Bà ấy đem quần áo mang vào phòng ngủ bỏ vào trong ngăn tủ, quyết định ngày mai liền mặc vào đi làm.
Chu Khánh Quân cũng uống có chút nhiều, đến nhà đem áo lông vũ ném ở bên bàn trà, ngã vào sô pha liền nhắm mắt lại.
Vợ ông ta Vương Hồng Hà đi qua đẩy ông ta, “Đi vào phòng ngủ.”
Chu Khánh Quân ừ một tiếng đứng dậy, Vương Hồng Hà lúc xoay người nhìn thấy một cái túi trên bàn trà, cầm mở ra thì thấy bên trong là một cái áo, bà ấy hỏi: “Quần áo ở đâu ra?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT