Những người có quan điểm khác nhau thì không có cách nào giao tiếp với nhau được, Hứa Ngọc Sâm bước lên lầu.
Hứa Lập Khang không hề cảm thấy mình sai chút nào, ông ấy nhìn bóng lưng của Hứa Ngọc Sâm, nói: “Năm đó ba cũng không có đối xử tệ với mẹ con, cô ấy ăn mặc đều là dùng đồ tốt nhất, thậm chí mấy người cậu của con, bây giờ cũng dựa vào ba mới có cuộc sống giàu có.”
Hứa Ngọc Sâm làm như không nghe thấy đi lên lầu, Hứa Lập Khang cũng không còn tâm trạng ăn tiếp nữa, để người hầu dìu về phòng nghỉ ngơi. 
Ngày hôm sau, thời tiết không được tốt lắm, sáng sớm trời đã âm u. Đoàn người lại đến nghĩa trang, Hứa Lập Khang rất tự giác quỳ xuống. Hứa Ngọc Sâm vẫn ngồi bên cạnh.
Chỉ một lát sau, trời bắt đầu mưa lâm râm, Hứa Ngọc Sâm cầm ô che cho mình, Hứa Lập Khang bị mưa ướt, trải qua một ngày, sắc mặt ông tái nhợt, đầu óc choáng váng, sau khi về nhà thì phát sốt. 
Hứa Ngọc Sâm mời bác sĩ về nhà khám bệnh cho ông ấy, ngày hôm sau ông ta còn phảiđến nghĩa trang tiếp tục quỳ. Ngày cuối cùng, Hứa Lập Khang gắng gượng đứng lên, lại quỳ trước bia mộ thêm một ngày nữa, cuối cùng chịu không nổi nên ngất đi. 
Quản gia và hai người vệ sĩ cùng nhau bế ông ấy lên xe, Hứa Ngọc Sâm ngồi trước bia mộ mẹ mình, nói: “Đời này mẹ không gặp người tốt, kiếp sau phải mở rộng đôi mắt. Con không hận ông ta nữa, mẹ cũng đừng có hận, vì hận ông ta thì chỉ làm cho chúng ta khó chịu thôi, không đáng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play