Lúc máy bay đáp Bắc Kinh đã là buổi tối, sau khi đáp xuống sân bay, Hàn Chính Bình cũng không trực tiếp đi xuống mà đi gặp cơ trưởng nói: “Ở đây có một tội phạm đang bị truy nã, hy vọng ông thông báo cảnh sát càng sớm càng tốt.”
Cơ trưởng kia tưởng Hàn Chính Bình đang nói đùa, nhưng Hàn Chính Bình tỏ ra nghiêm túc, chỉ vào Ngô Thiến Di nói: “Chính là cô ta, anh liên lạc với cảnh sát sẽ biết."
Cơ trưởng nhìn về phía Ngô Thiến Di, thấy quần áo của cô ta nhăn nheo, tóc rối tung, lớp trang điểm trên mặt loang lỗ, thật sự nhếch nhác không thể nhếch nhác hơn. Ông ấy không tin cô gái này là tội phạm truy nã.
Tuy nhiên nếu hành khách đã nói như vậy., ông ấy gọi cảnh sát cũng không sao nên ông ấy liền nói: “ Chờ một lát, tôi sẽ liên hệ với cảnh sát ngay.”
“Bọn họ bắt cóc tôi, bọn họ bắt cóc tôi, anh ấy còn muốn giết tôi.” Ngô Thiến Di đột nhiên chỉ vào Hàn Chính Bình hét lên, nhưng Hàn Chính Bình ngồi một bên với vẻ mặt bình tĩnh, như thể người mà Ngô Thiến Di đang tố cáo không phải anh ấy vậy, Hứa Ngọc Sâm đứng quan sát màn diễn xuất này.
“Các người đã xảy ra chuyện gì, chờ cảnh sát đến rồi nói.” Cơ trưởng nói xong xuống máy bay. Hàn Chính Bình cũng không nhìn Ngô Thiến Di.
Anh ấy gọi cảnh sát ở sân bay chính là để ngừa Ngô Thiến Di nói anh ấy bắt cóc. Quả nhiên, Ngô Thiến Di đã nghĩ ra một chiêu như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT