Lúc nấu cơm tối, Vương Nguyệt Cúc dặn dò bảo mẫu làm hai món mà Trương Tử Tuấn thích, trên bàn ăn Cố Nhị Tuệ nói chờ căn nhà của hai người dọn dẹp xong thì sẽ dọn ra.
Vương Nguyệt Cúc vừa nghe thì lo lắng, nói ngay: “Dọn cái gì mà dọn, vẫn ở chỗ này đi, mẹ còn có thể giúp các con chăm sóc Bàn Bàn.”
Cố Nhị Tuệ nhìn về phía Trương Tử Tuấn, để cho anh ấy quyết định. Chủ yếu là cô sợ bây giờ lòng anh ấy dễ tổn thương, cảm thấy gia đình mình mới xảy ra chuyện liền ở nhà mẹ vợ thì rất mất mặt.
“Được, ở lại đây đi.” Trương Tử Tuấn thấy vợ mình muốn ở đây, nên anh ấy cũng không quan tâm.
Vương Nguyệt Cúc và Cố Kiến Quốc đều nhẹ nhàng thở ra, cả nhà ba người nếu dọn đi, chắc chắn bọn họ sẽ lo lắng mỗi ngày.
“Chuyện này dù có lớn bao nhiêu thì cũng sẽ vượt qua thôi.” Cố Kiến Quốc vỗ vỗ vai Trương Tử Tuấn, Trương Tử Tuấn dạ một tiếng.
Mới vừa ăn cơm xong, Hạ Oánh cũng đến, cô nói với Trương Tử Tuấn, “Ông nội của tôi nói, phối hợp điều tra, sau đó chờ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT