Đáng lẽ một người có tuổi tác trưởng thành, có nhiều kinh nghiệm, sẽ tăng khả năng tự kiềm chế, thái độ sẽ càng thêm ôn hòa. Nhưng dường như Lăng Bình Anh không như vậy.
Người đã mấy chục tuổi, lại bốc đồng dễ cáu kỉnh, Cố Tư Tình cũng nghi ngờ bà ta đang trong thời mãn kinh rồi. 
Thật đúng là một người làm cho người khác rất ghét. 
Từ thành phố đi đến Núi Thanh Vân mất hai giờ chạy xe, rất nhanh đã đến. Vẫn là những đại nhân vật kia xuống xe trước, Cố Tư Tình rất Ngoan ngoãn đi theo phía sau Tạ Quý Hoa.
“Người vừa rồi nói chuyện với em là Nguyễn Minh Lễ, là phó chủ tich hiệp hội nhà văn.” Tạ Quý Hoa thì thầm với Cố Tư Tình: ‘Tương lai nếu em muốn trở thành nhà văn, thì phải tham gia vào giới này, Quen biết nhiều những người như vậy cũng tốt.”
“Dạ, cảm ơn thầy.” Cố Tư Tình có thể nghe ra sự chân thành trong mấy câu nói của Tạ Quý Hoa, nhưng ông ấy muốn cô tham gia vào hiệp hội nhà văn, chắc cũng có mục đích.
Ai cũng sẽ có tính thực dụng, tuy Tạ Quý Hoa là thầy giáo của cô, nhưng trước đó họ cũng không tiếp xúc nhiều, quan hệ cũng không thân thiết. Cho nên, Cố Tư Tình tin Tạ Quý Hoa làm những việc này là có mục đích. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play