Buổi chiều Cố Tư Tình còn phải đi học, ăn cơm ở căng tin xong cũng đã qua giữa trưa, Cố Tam Tĩnh đi về nhà. Buổi chiều sau khi Cố Kiến Quốc và Vương Nguyệt Cúc tan làm, cô kể lại chuyện làm đại diện phát ngôn với hai người họ, Cố Kiến Quốc nghe xong cũng cảm thấy không cần đồng ý làm đại diện cho những nhãn hàng đó.
“Vậy con sẽ nói một tiếng với huấn luyện viên.” Cố Tam Tĩnh nói.
Cố Kiến Quốc ừ một tiếng, nói tiếp: “Ở nhà có chán lắm không, nếu chán thì đến công ty chơi.”
“Không cần, con ở nhà ngủ rồi đi ra ngoài đi bộ.” Cố Tam Tĩnh không có hứng thú đi đến công ty, Cố Kiến QUốc thấy cô ấy nói như vậy, cũng không tiếp tục nói nữa.
Ngày hôm sau, ăn xong cơm sáng, Cố Tam Tĩnh liền đi gọi điện thoại cho Bùi Vân Hà, nói sẽ không nhận làm đại diện phát ngôn. Bùi Vân Hà nói đã biết, liền cúp điện thoại, sau đó đi đến phòng họp.
Bên trong đang tranh luận ồn ào, mấy người huấn luyện viên ai cũng tranh thủ lấy ích lợi cho vận động viên của mình. Dù sao đó cũng là mấy ngàn đồng tiền, bây giờ tiền lương một tháng của bọn họ cũng chỉ chưa tới 50 đồng.
Bùi Vân Hà đi vào phòng họp, ánh mắt của mấy người huấn luyện viên đó đều nhìn bà ấy có chút đề phòng, vì trong mấy nhà vô địch của thế vận hội lần này,  Cố Tam Tĩnh là có ngoại hình và điều kiện tốt nhất, hơn nữa những nhãn hiệu đó đều muốn hợp tác với cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play