“Con lúc ấy chỉ tùy tiện nói một câu thôi, chú đưa 5% cổ phần quá nhiều.” Cố Tư Tình nói với Tô Văn Sơn.
Tô Văn Sơn nghe xong lời cô nói thì cười ha ha, “Tiểu tứ à! Tùy tiện nói nhưng không đơn giản nha, sẽ làm cho chúng ta tiên tiến hơn người khác rất nhiều. Đây nên là của con, nhanh ký tên lên đây đi.”
Cố Tư Tình vẫn cảm thấy quá nhiều, lúc ấy nói cô căn bản không nghĩ sẽ được báo đáp. Nhưng lúc này Hàn Chính Bình nói: “Tuy rằng em chỉ nói tùy tiện thôi, nhưng những lời đó của em bằng với mấy chục chuyên gia khoa học nghiên cứu đó.”
Cố Tư Tình nhìn hai người bọn họ, suy nghĩ một chút cũng không cần từ chối nữa, lấy bút ký tên của mình. Ai mà không thích tiền, cô cũng giống vậy. Bọn họ đưa, thì cô liền nhận thôi, tuy thật sự có chút nhiều, cô phải tìm cách để đóng góp nhiều hơn.
Sau khi ký tên xong, Tô Văn Sơn cầm văn kiện rời đi, ông ấy còn có việc bận. Cố Tư Tình và Hàn Chính Bình ở lại nhà họ Tô, hai người không có gì làm nên ngồi chơi ở trong vườn hoa nhỏ phía sau.
Tòa nhà này của họ Tô thực sự rất đặc biệt, có đình, có vườn hoa, có cầu nhỏ phía dưới có nước chảy, cái gì cần cũng có. Hai người ngồi trong đình bên hồ nhỏ, Cố Tư Tình ghé vào lan can nhìn cá ở dưới bơi qua bơi lại, nói: “Anh nói cho em biết chức năng và nguyên lý hoạt động của chip đi. Bây giờ em là cổ đông, không thể cái gì cũng không biết được.’
Đời sau, máy tính và điện thoại thông minh trở nên phổ biến, đa số mọi người biết bên trong máy tính và điện thoại di động là có thiết bị chip. Kiếp trước bởi vì Trung Quốc không có sản xuất chip riêng, nên bị các nước phương Tây cản trở nhiều năm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play