Có câu nói có tật giật mình, khoảnh khắc Tề Hàng nhìn thấy Hàn Chính Bình, trong lòng có chút hoảng sợ. Nếu Hàn Chính Bình đã về nước thì chắc đã gặp Cố Tư Tình rồi. Cố Tư Tình có phải đã nói vài lần hắn có đi tìm cô ấy không?
Trong lòng thấp thỏm, Tề Hàng đi lên lầu gõ cửa nhà Bàng Quỳnh. Mở cửa là mẹ của Bàng Quỳnh, nhìn thấy hắn, sắc mặt mẹ Bàng không vui. Tề Hàng biết nguyên nhân, mẹ hắn kể mẹ Bàng Quỳnh có đến đánh tiếng, nhưng mẹ hắn đã từ chối.
Đối với chuyện này hắn không để ý, thứ nhất là hắn không thích Bàng Quỳnh, cô ấy quá kiêu ngạo và cũng quá khó chịu. Thứ hai là Bàng Quỳnh đối với hắn cũng không có giá trị gì.
“Dì ơi, Bàng Quỳnh có ở nhà không?” Tề Hàng cười nói với mẹ Bàng, nhưng nhận lại là một câu nói lạnh như băng của bà ấy, “Nó đang học bài, có chuyện gì thì con nói với dì đi.”
Tề Hàng dĩ nhiên không thể nói với bà ấy, Hàn Chính Bình cũng không có nói với hắn vì sao lại gọi Bàng Quỳnh. Hắn cân nhắc bây giờ nên rời đi, hay tiếp tục tìm lý do. Lúc này Bàng Quỳnh đã đi đến, sắc mặt rất mệt mỏi, đôi mắt cũng sưng, hình như vừa rồi mới khóc.
“Anh tìm em có chuyện gì?” Bàng Quỳnh hỏi, giọng nói và thái độ cũng không còn nhiệt tình như ngày xưa.
Bàng Quỳnh như vậy, Tề Hàng cũng có chút hụt hẫng, nhưng hắn vẫn giữ nụ cười trên môi, “Hàn Chính Bình quay về, tìm chúng ta đi chơi, còn nói muốn gọi em đi cùng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT