Ngày hôm sau, sáng sớm Cố Tư Tình và Hàn Chính Bình đã đi bệnh viện, lúc đến nơi, Khổng Tú Uyển và Tô Văn Sơn đang ăn cơm, Tô Văn Sơn rất săn sóc Khổng Tú Uyển. Bây giờ Cố Tư Tình cảm thấy, hai người họ hòa thuận lại khá tốt.
Ai cũng sẽ có lúc bệnh tật ốm đau nằm trên giường, tuy rằng con cái có thể bên cạnh chăm sóc, nhưng nếu có một nửa kia ở bên quan tâm thì tốt hơn. Đương nhiên, tiền đề là nửa kia đối với mình là thật sự chân thành.
“Hai đứa con không cần mỗi ngày chạy đến đây đâu.” Khổng Tú Uyển cười với hai người nói: “Mẹ không có ảnh hưởng đến ăn uống.”
Cố Tư Tình đi qua ngồi bên cạnh giường: “Ngày nào con cũng chỉ ở nhà một mình, rất buồn chán  còn không bằng đến nói chuyện với dì.”
Khổng Tú Uyển cười ha hả: “Được, dì sẽ nói chuyện phiếm với con.”
Vừa nói chuyện vưa ăn cơm, ăn xong, Tô Văn Sơn dọn dẹp đồ ăn thừa xong đi ra. Ông ấy vừa mới đi, trợ lý Mục đến. Khổng Tú Uyển bảo anh ấy chờ một lát.
Chỉ một lát sau, Tô Văn Sơn đã trở lại, trong tay còn cầm hộp cơm mới vừa rửa xong. Trợ lý Mục thở dài ở trong lòng, người đàn ông nếu chịu dốc sức vì gia đình thì dù có là ông chủ lớn cũng biến thành người nội trợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play