Bà Hạ và Phùng Hải Lan ngồi một lát liền rời đi, Ngô Đại Ni cũng không còn tâm trạng đi ra ngoài dạo nữa, bà ấy gọi Cố Học Cường vào phòng mình, đóng cửa lại nhỏ giọng nói: “Nhà mẹ đẻ của bác gái cả con thật sự rất lợi hại sao?”
Cố Học Cường dở khóc dở cười, anh ấy kéo Ngô Đại Ni ngồi xuống, nói: “Đúng vậy, rất lợi hại, nhưng nội không cần sợ, bà Hạ gặp nội cũng không nói gì, chứng tỏ bác gái của con cũng không nói gì về nội với bọn họ.”
Ngô Đại Ni cũng nhẹ nhõm, “Bác gái con cũng rất tốt, nhưng  không thể sinh được con trai.”
“Về sau nội cũng đừng nói lại loại lời nói này, nội không nghe người ta nói sao, con gái nhà họ Hạ cũng quý giống như con trai vậy.” Cố Học Cường biết anh ấy không thể thay đổi được tư tưởng ăn sâu bén rễ của Ngô Đại Ni, nhưng vẫn nói: “Con gái và con trai đều giống nhau, người ta là người thành phố, con gái cũng có thể nối dõi tông đường.”
Ngô Đại Ni mím chặt môi không nói lời nào, bà ấy không tán đồng với lời nói của Cố Học Cường, nhưng vừa rồi bà ấy thấy rất rõ ràng, nhà họ Hạ đưa rất nhiều thứ làm hồi môn cho Cố Nhất Mẫn và Cố Nhị Tuệ, người ta thật sự rất thương con gái.
Nhưng bà ấy làm không được, từ nhỏ bà ấy đã tiếp thu tư tưởng, đàn ông trong nhà mới nối dõi tông đường, khi bà ấy già đi cũng phải là con trai phụng dưỡng, con gái đã lấy chồng chỉ là bát nước đổ ra ngoài.
“Dù sao nội cũng không cần lo lắng.” Cố Học Cường thấy có nói bà ấy cũng không thông, nói tiếp: “Chúng ta ở đây chơi mấy ngày thì cũng về rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play