Ngày hôm sau Cố Kiến Quốc ăn cơm sáng xong lại đi huyện hành để tiếp tục xin thư giới thiêu. Đến đồn công an cũng không được cấp, lý do lần này là, bọn họ nói nếu đến Thâm Thị phải có tên người hoặc đơn vị tiếp nhận bọn họ.
Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa thiếu chút nữa là cùng người ở đồn công an gây nhau, chưa từng nghe nói muốn cấp thư giới thiệu phải nói ra tên người sẽ đón bọn họ ở Thâm Thị, rõ ràng là muốn gây khó dễ bọn họ.
Không cần nghĩ cũng biết là ai giở trò, chỉ là không nghĩ đến Đặng Đại Trụ âm hiểm như vậy, Có chuyện gì thì cầm đao tới trước mặt nói chuyện, còn đằng này ở phía sau giở trò.
“Vậy thì làm sao bây giờ?” Vương Nguyệt Cúc hỏi.
Cố Kiến Quốc cau mày hút thuốc, một lát sau nói: “Mỗi ngày đều đến, anh cũng không tin Đặng Đại Trụ có thể một tay che trời.”
Vương Nguyệt Cúc vẻ mặt lo lắng, muốn nói nếu không được thì không cần đi thâm thị. Nhưng bà biết Cố Kiến Quốc là người làm việc đến nơi đến chốn, khẳng định không muốn việc này bỏ dở nửa chừng.
Bốn chị em Cố Tư Tình biết chuyện, mắng người nhà Đặng gia một hồi, vốn nghĩ hủy hôn thì nhà bọn họ cùng Đặng gia không còn gút mắt, không nghĩ tới cả gia đình họ Đặng kia cũng không có một ai là người tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT