Cố Tam Tĩnh biết người nhà của mình đã bắt đầu can thiệp vào vụ tai nạn của Ngải Hướng San rồi nên cô cũng không cần quan tâm nữa. Đến phòng ký túc xá, dĩ nhiên Ngải Hướng San không có mặt , bây giờ chắc cô ấy đang ở bệnh viện, nhưng lại có Tả Minh Diễm và Ngô Hải Trân trong phòng.
Nhìn thấy Cố Tam Tĩnh đi vào, Tả Minh Diễm nói: “Tam Tĩnh bạn thật hạnh phúc, nhà ở Bắc Kinh nên lúc nào muốn về nhà cũng được.”
Cố Tam Tĩnh lấy đồ mang từ nhà mình đến bỏ hết vào trong ngăn tủ nói: “Nếu bạn nhớ nhà, lần sau lúc mình về nhà, bạn có thể đi theo mình”
“Được nha.” Tả Minh Diễm cười nói: “Kỳ thật mình cũng không muốn về nhà. Mỗi lần về nhà, hai ngày đầu thì không sao, mẹ mình còn cung phụng mình như tổ tông, hai ngày sau thì không vui, nhìn chỗ nào cũng thấy mình không vừa mắt.”
Cố Tam Tĩnh nghe xong thì bật cười, sau đó thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến sân tập. Cô lấy áo tắm nhét vào trong túi, trong miệng hỏi: “Ngày hôm qua sau khi mình đi, chuyện kia thế nào?”
Tả Minh Diễm vừa nghe cô hỏi chuyện này, liền thò đầu đến gần nhỏ giọng nói: “Ngải Hướng San bị thương dây chằng, ít nhất không thể tham gia đại hội thể thao lần này.”
“Nghiêm trọng như vậy sao?” Cố Tam Tĩnh nhíu mày, liền nghe Tả Minh Diễm nói: “Bạn đừng suy nghĩ nhiều, mình cảm thấy chuyện này căn bản không trách bạn được. Bạn không phải là người đổ dầu lên đó, còn may lúc ấy bạn phản ứng nhanh giữ bạn ấy lại, nếu không bạn ấy bị ngã còn nặng hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT