Cố Kiến Quốc muốn Trương Tử Tuấn hỏi thăm tiến triển của vụ án, lúc đầu chỉ là muốn biết tình hình thôi, bọn họ cũng không quá mức lo lắng. Nhưng ông ấy không ngờ, cảnh sát lại nói vụ án này không có lợi cho Tam Tĩnh.
Trương Tử Tuấn đang nghe điện thoại, ông ấy chen vào nói thì không hay, nên nghe Từ Hằng nói trong điện thoại, “Người bị hại là một cô gái nhỏ tên Ngải Hướng San, nghi ngờ Cố Tam Tĩnh hại cô ấy.”
Trương Tử Tuấn đã nghe Cố Tam Tĩnh kể qua chuyện này rồi, bây giờ lại nghe Từ Hằng nói, anh ấy lập tức nói: “Con….”
Ý thức được cha vợ tương lai đang ở bên cạnh, nên anh ấy phải giữ hình tượng, không nói ra từ ở phía sau, nói: “Dựa vào gì mà nói như vậy? Cô ấy có chứng cứ không?”
“Cô ấy không có chứng cứ chứng minh, nhưng lúc lấy lời khai, có một số lời khai của vài người có thể không có lợi cho Cố Tam Tĩnh. Các cô ấy nói, lúc ấy Cố Tam Tĩnh đứng phía dưới Ngải Hướng San, Ngải HƯớng San chuẩn bị ngã xuống, Cố Tam Tĩnh có thể đỡ được nhưng không có đỡ.” Từ Hằng nói.
“Chó má!” Lần này là Cố Kiến Quốc chửi thề, ông ấy thở phì phì nói: “Thế nào? Ai mà không màng đến nguy hiểm của chính mình mà đi cứu người khác chứ? Ở đâu có đạo lý như vậy?” 
Bên kia Từ Hằng nghe Cố Kiến Quốc nói, đoán chắc đó là cha vợ tương lai của Trương Tử Tuấn, anh ấy im lặng một lát mới nói: “Sự thật là như vậy. Nhưng bây giờ Ngải Hướng San mới nói ra cô ấy hoài nghi Cố Tam Tĩnh, mà chúng tôi còn chưa tìm được hung thủ và manh mối mới, cho nên mới nói Cố Tam Tĩnh bị bất lợi trong vụ án này. Nhưng mọi người yên tâm, chưa có chứng cứ xác định, chúng tôi cũng sẽ không áp dụng hình phạt với Cố Tam Tĩnh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play