Tình cảm chính là như vậy, nếu bạn sử dụng nhiều, hoặc lạm dụng, nhất định sẽ làm cho người khác phản cảm. Nhưng đối phương muốn cho bạn dùng mà bạn không cần, thì đối phương sẽ đau lòng thậm chí suy nghĩ chính mình có chỗ nào làm không tốt hay không, nếu không sao bạn lại không cần?
Bây giờ Diệp Trì đang trong loại tâm lý này, đau lòng tiểu tứ chịu ủy khuất, cũng nghĩ chính mình có làm tốt hay không, nếu không sao người nhà họ Cố lại khách sáo với mình như vậy?
Nghĩ trước nghĩ sau, Diệp Trì cảm thấy người nhà họ Cố có việc cũng sẽ không tìm anh ấy, vì hiện tại anh còn chưa phải là con rể nhà họ Cố. Nếu là con rể nhà họ Cố, một đứa con rể nửa đứa con trai, nếu có chuyện gì chắc chắc đi tìm con trai mình làm cũng không sai.
Cho nên anh ấy ôm Cố Nhất Mẫn, nhẹ giọng nói: “Nhất Mẫn, chúng ta kết hôn đi.”
Cố Nhất Mẫn ngẩng đầu nhìn anh ấy, “Dù sao cũng phải chờ em tốt nghiệp xong.”
“Mùa hè sang năm là tốt nghiệp rồi.” Diệp Trì cúi đầu để trán mình chạm với trán của cô, lại nhẹ giọng nói: "Thời điểm ăn tết năm nay anh sẽ nói với ba mẹ chuyện kết hôn được không?”
Cố Nhất Mẫn im lặng một chút mới nói, “Được”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT