Ngày hôm sau Tô Văn Sơn liền rời đi, ông ấy muốn theo dõi vụ án của Thẩm Hướng Dương, sau đó lại tùy thời cơ mà ra tay thôi.
Đến Bắc Kinh, ông ấy đưa lại ngọc bội cho Tô Minh Xương, “Chính Bình không cần.”
Nhưng bốn chữ không thân chẳng quen không nên nói.
Tô Minh Xương cũng đã nghĩ đến trước một kết quả như thế này, ông ấy thở dài nói: “Từ từ rồi nói đi.”
Tô Văn Sơn ừ một tiếng, sau đó nói: “Con muốn đem tài sản trên danh nghĩa của con đều chuyển dưới danh nghĩa của Tú Uyển và Chính Bình.”
Lời này làm Tô Minh Xương tay nắm ngọc bội thời gian thật dài, sau đó ông ấy nói: “Con nghĩ kỹ rồi sao?”
“Nghĩ kỹ rồi” Tô Văn Sơn nhưng thật ra một bộ dáng thoải mái, “Con thiếu hai mẹ con họ, nên muốn bồi thường cho bọn họ. Thêm nữa không phải đàn ông kiếm tiền là để lo cho vợ con sao? Sớm muộn gì cũng đều là của hai mẹ con họ chi bằng bây giờ đưa trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT