Từ Đại Phi đi xuống lầu, bỗng nhiên ý thức được ông ấy không có xe đạp. Sau khi đến Lật Châu, ông ấy đi làm đều đi bộ, có việc thì ngồi xe buýt, cơ bản không cần xe đạp, cho nên không mang xe đạp trong nhà đến đây.
“Anh Từ, anh muốn đi đâu sao?”
Hỏi chuyện là người phụ trách bảo vệ tòa nhà Lương Hữu Đức, anh ta đã ngoài 30 tuổi, cả ngày đều chơi bời lêu lổng, nhưng người ta có một người anh trai tài giỏi làm việc ở cục Thuế, anh trai của anh ta đã chào hỏi với Cố Kiến Quốc, nhờ Cố Kiến Quốc sắp xếp công việc bảo vệ ở công ty.
Từ Đại Phi tuy rằng chướng mắt anh ta, nhưng cũng không dám đắc tội, liền nhếch miệng cười một cái, “Đi đến nhà Kiến Quốc có chút việc.”
“Đến đó có chút xa, anh lấy xe của tôi đạp đi.” Lương Hữu Đức cười chỉ vào chỗ để xe, Từ Đại Phi vội vàng cảm ơn, sau đó đạp xe đến nhà họ Cố.
Dọc đường đi ông ấy suy nghĩ sẽ nói chuyện này như thế nào với Cố Kiến Quốc, ông ấy cũng có chút giận Cố Kiến Quốc, dù con gái của ông ấy chủ động, nhưng Cố Kiến Quốc là người có tuổi tác đáng tuổi cha con ông ta, sao không từ chối chứ?
Lại nghĩ đến những lời của Trương Hỉ Mai nói, nghĩ đến ba đứa con trai còn ở nhà, ông ấy lại thở ngắn than dài, ai không muốn làm cho cuộc sống càng ngày càng tốt hơn chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT