Cố Nhất Mẫn nghe xong Diệp Trì hỏi gật đầu, tiếp nhận ly trà Diệp Trì đưa, liền nghe anh ấy lại nói: “Trong phim trên TV , trên báo chí nói về cuộc sống của quân nhân, cuộc sống của quân nhân cũng bình thường giống như vậy. Bọn anh cũng là người bình thường, cho nên bọn anh cũng sinh hoạt như người bình thường.”
 "Thế nhưng cũng rất biết trêu đùa nhau. ” Cố Nhất Mẫn nói.
Để cho chiến sĩ mài móng tay trên gạch, ở trên hiên nói là không thể ở trần, thật rất thú vị
Diệp Trì cũng cười, “Bọn anh mỗi ngày đều ở bên nhau, làm việc cũng tùy ý, về sau em…”
Đốc đốc đốc, cửa bị gõ vang, Diệp Trì mở cửa liền thấy một doanh trưởng đứng ở cửa, đôi mắt nhịn không được nhìn vào bên trong, trong miệng nói: “Bút tôi bị mất, anh cho tôi mượn dùng một chút.”
Diệp Trì sao không biết ý của người này? Lần đầu tiên anh ấy mang bạn gái đến đây, nhóm người này đều là muốn đến nhìn. 
“Bút tôi cũng mất rồi.” Diệp Trì nói. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play