Trước kia tham gia quân ngũ, Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa còn có Tào Trí Dũng và Từ Đại Phi ở một đội. Bốn người ở chung một huyện, chỉ là Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa ở trấn Sơn Thủy, Tào Trí Dũng và Từ Đại Phi ở trấn Thanh Dương.
Là đồng hương chung huyện, lại ở chung một đội nên quan hệ dĩ nhiên rất tốt. Nhưng sau khi xuất ngũ, vì trấn Thanh dương và Sơn Thủy cách khá xa, cũng không còn liên hệ nhiều.
Cố Kiến QUốc nghe hai người họ muốn đến nhờ mình và Hàn Đức Nghĩa, vội vàng lôi kéo bọn họ cùng nhau lên xe, đến nhà nghỉ huyện thành mướn bốn phòng, Cố Nhất Mẫn về phòng nghỉ ngơi, Cố Kiến QUốc cùng Tào Trí Dũng và Từ Đại Phi ngồi nói chuyện với nhau.
“Mấy năm nay cuộc sống tuy rằng tốt hơn trước, nhưng hai người chúng tôi cũng nên đi ra ngoài kiếm thêm chút tiền, trong nhà còn có vợ con, cả gia đình còn cần phải ăn cơm.” Tào Trí Dũng nói: “Tôi nghe nói anh và Đức Nghĩa ở Lật Châu làm buôn bán, nên chúng tôi muốn đi đến chỗ của hai người nhìn tình hình.”
“Cũng cảm thấy có người chỉ đường, vẫn tốt hơn so với hai đôi mắt bôi đen cái gì cũng không biết của hai chúng tôi.” Từ Đại Phi nói.
Bây giờ Cố Kiến Quốc cũng đang cần người, chuyện buôn bán ở Lật Châu đã ổn định, ông ấy muốn tiếp tục mở rộng ngoài Lật Châu. Nhưng ở ngoài Lật Châu mở chi Nhánh không giống với mở chi nhánh trong nội thành Lật châu. Ông ấy không có khả năng mỗi ngày đều chạy đến nhìn, cần phải tìm người tin tưởng quản lý.
Bây giờ Tào Trí Dũng và Từ Đại Phi muốn đến cậy nhờ, cũng vừa hợp ý ông ấy. Tuy nghĩ như vậy, nhưng Cố Kiến QUốc cũng không biểu hiện ra ngoài, mà nói lại tình hình của ông ấy và Hàn Đức Nghĩa, sau đó nói: “hai người trước đi theo tôi đến Lật Châu, đến xem tình hình như thế nào rồi nói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT